Những Dấu Chân Lưu Lạc
Như vậy là tôi sẽ phải rời xa Na-Uy, đất nước đã cưu mang tôi và sẽ còn mãi in đậm những dấu chân tôi trong cả một quãng đời hơn 30 năm lưu lạc. Cũng như tâm trạng của những ngày tìm cách vượt biên, rời khỏi Việt Nam, nơi chôn...Những Dấu Chân Lưu Lạc
Như vậy là tôi sẽ phải rời xa Na-Uy, đất nước đã cưu mang tôi và sẽ còn mãi in đậm những dấu chân tôi trong cả một quãng đời hơn 30 năm lưu lạc. Cũng như tâm trạng của những ngày tìm cách vượt biên, rời khỏi Việt Nam, nơi chôn nhau cắt rốn, câu hỏi này đã làm tôi ưu tư trằn trọc nhiều đêm, như sắp phải cắt đi một phần máu thịt ràng buộc với chính sự sống của mình.
Sau bậc trung học ở Na-Uy, bốn đứa con lần lượt được học bổng sang Mỹ du học từ năm 1990. Có việc làm sau khi tốt nghiệp, nên ba cháu đã chọn ở lại đây lập nghiệp và trở thành công dân Mỹ, mong muốn bảo lãnh cha mẹ, khi về hưu, sang sống với các cháu những năm cuối đời, và với khí hậu ấm áp của vùng biển Cali sẽ làm người già đỡ căn bệnh đau nhức các khớp xương khi mùa đông Bắc Âu mang cái lạnh trở về. Mấy năm nay, sau khi về hưu, chúng tôi cũng chỉ sang Cali ở với các con sáu tháng mùa đông, còn sáu tháng mùa hè về lại với Na-Uy. Vậy mà trong những ngày mùa đông nắng ấm Cali, tôi vẫn da diết nhớ về Na-Uy với cả khung trời ngập đầy tuyết trắng, những hàng cây trước nhà, vào đêm Giáng Sinh, đóng băng, trở thành những cây thủy tinh lung linh dưới ánh đèn đường. Tôi nhớ cả cái không khí yên bình tĩnh mịch và những người bản xứ láng giềng tốt bụng. Nhiều lúc tôi ngồi bất động, thả hồn về Na-Uy, tìm lại từng dấu chân lưu lạc của mình.
Hơn ba mươi năm trước, khi phải đành lòng bỏ lại quê hương, bao nhiêu người thân và mồ mả cha mẹ ông bà, ra đi trên chiếc thuyền đánh cá mong manh, cũng như rất nhiều người, tôi không hề nghĩ là mình sẽ đến một đất nước xa lạ có tên Na-uy. Cái tên Norway, Norvège, tôi chỉ nhớ loáng thoáng qua phim The Vikings mà tôi đã xem qua lúc còn đi học, và cái giải Nobel Hòa Bình năm 1973 trao lầm cho Kissinger – Lê Đức Thọ, đã từng gây cho tôi cái ác cảm với đất nước xa xăm lạ lẫm này. Đặc biệt, năm 1978, khi đang ở tù ngoài Yên Bái, nhân một ngày lễ lớn của Cộng sản, tổ tù chúng tôi được phát một hộp thịt cá voi.
Show more

Mùa Xuân Của Người Ngoại Đạo
Con quỳ lạy Chúa Ba Ngôi
(Khi lấy được vợ con thôi nhà thờ)
Mùa Xuân ấy theo nàng đi xem lễ
Nóc thánh đường vang vọng những hồi chuông
Xin Chúa hiểu cho con, người ngoại đạo
Bởi trong lòng đã trót lỡ tơ vương
Nàng đứng đó cách nhau dăm hàng ghế
Cả thánh đường chỉ nghe thấy nàng thôi
Đang quỳ gối, mắt sáng ngời ánh đạo
Miệng cầu kinh rất ngoan ngoãn từng lời
Đôi mắt đó, ôi trang nghiêm, thánh thiện
Xin một lần soi rọi thấu hồn tôi
Tôi cũng quỳ gối lâm râm khấn nguyện
Cho nụ tình yêu thắm bung nở tuyệt vời
Nàng ngoan đạo nên nàng siêng đi lễ
Tôi đạo gì sao vẫn cứ theo đuôi
Chỉ hy vọng làm động lòng thượng đế
Ban phép mầu nàng chấp nhận chung đôi
Xuân đã đến cả thánh đường rực rỡ
Niềm hân hoan lan toả đến mọi người
Ôi tiếc quá vì tay không thể với
Bắt tay nàng, nhìn ngắm nụ cười tươi
Tôi tự hứa lần sau đi xem lễ
Đứng gần nàng, chờ lúc chúc bình an
Sẽ ngắn gọn nói một lời tinh tế
Khi bắt tay, nhìn tận mặt môi nàng
Hồi đó...
by Trương NguyênThuận-Yên Sơn
Con quỳ lạy Chúa Ba Ngôi
(Khi lấy được vợ con thôi nhà thờ)
Mùa Xuân ấy theo nàng đi xem lễ
Nóc thánh đường vang vọng những hồi chuông
Xin Chúa hiểu cho con, người ngoại đạo
Bởi trong lòng đã trót lỡ tơ vương
Nàng đứng...Mùa Xuân Của Người Ngoại Đạo
Con quỳ lạy Chúa Ba Ngôi
(Khi lấy được vợ con thôi nhà thờ)
Mùa Xuân ấy theo nàng đi xem lễ
Nóc thánh đường vang vọng những hồi chuông
Xin Chúa hiểu cho con, người ngoại đạo
Bởi trong lòng đã trót lỡ tơ vương
Nàng đứng đó cách nhau dăm hàng ghế
Cả thánh đường chỉ nghe thấy nàng thôi
Đang quỳ gối, mắt sáng ngời ánh đạo
Miệng cầu kinh rất ngoan ngoãn từng lời
Đôi mắt đó, ôi trang nghiêm, thánh thiện
Xin một lần soi rọi thấu hồn tôi
Tôi cũng quỳ gối lâm râm khấn nguyện
Cho nụ tình yêu thắm bung nở tuyệt vời
Nàng ngoan đạo nên nàng siêng đi lễ
Tôi đạo gì sao vẫn cứ theo đuôi
Chỉ hy vọng làm động lòng thượng đế
Ban phép mầu nàng chấp nhận chung đôi
Xuân đã đến cả thánh đường rực rỡ
Niềm hân hoan lan toả đến mọi người
Ôi tiếc quá vì tay không thể với
Bắt tay nàng, nhìn ngắm nụ cười tươi
Tôi tự hứa lần sau đi xem lễ
Đứng gần nàng, chờ lúc chúc bình an
Sẽ ngắn gọn nói một lời tinh tế
Khi bắt tay, nhìn tận mặt môi nàng
Hồi đó... Show more
Thấy ngoài hộp thiếc có ghi “Made in Norway”, bọn tôi càng ghét thêm cái tên này, vì nghĩ đó là một quốc gia thân Cộng. Show more 2 months ago