




www.gocnhosantruong.com/khong-gian-rieng/4032-vui-…
Tết Trung Thu rước đèn đi chơi
Em rước đèn đi khắp phố phường
Lòng vui sướng với đèn trong tay
Em múa ca trong ánh trăng rằm
Đèn ông sao với đèn cá chép
Đèn thiên nga với đèn bướm bướm
Em rước đèn này đến...www.gocnhosantruong.com/khong-gian-rieng/4032-vui-…
Tết Trung Thu rước đèn đi chơi
Em rước đèn đi khắp phố phường
Lòng vui sướng với đèn trong tay
Em múa ca trong ánh trăng rằm
Đèn ông sao với đèn cá chép
Đèn thiên nga với đèn bướm bướm
Em rước đèn này đến cung trăng
Đèn xanh lơ với đèn tím tím
Đèn xanh lam với đèn trắng trắng
Trong ánh đèn rực rỡ muôn màu
Tít trên cao dáng tròn xinh xinh
Soi xuống trần ánh sáng dịu dàng
Rằm tháng tám bóng Hằng trong sáng
Em múa ca vui đón chị Hằng
Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh
Tùng dinh dinh cắc tùng dính dính
Em rước đèn này đến cung trăng
Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh
Tùng dinh dinh cắc tùng dính dính
Em rước đèn mừng đón chị Hằng
Tết Trung Thu bánh quà đầy mâm
Em bé nhà ưa đứng quây quần
Đòi hạt sen bánh dẻo đầy nhân
Em muốn ăn bốn, năm ba phần
Ngọt thơm như bánh dẻo bánh nướng
Ngọt cay như mứt gừng mứt bí
Ăn mát lòng lại thấy vui thêm
Hạt dưa nghe cắn nổ lốp đốp
Người vui hoan nói cười hấp tấp
Bao tấm lòng mừng đón trăng rằm
Show more
“Tao thèm hủ tiếu khô quá!”
– Tô hủ tiếu khô thơm phức với bánh hủ tiếu đã trụng dai dai mà không lền, điểm theo vài miếng thịt, gan, thịt xá xíu cùng nước sốt chua chua, ngọt ngọt, rắc thêm một ít đậu phộng, tóp mỡ, giá, cần... thiệt là hấp dẫn.
Hủ tiếu khô thơm ngon, hấp dẫn
Tôi sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn. Sống giữa phồn hoa đô thị, các món ăn sáng rất đa dạng, từ ẩm thực miền Bắc đến miền Trung và cả miền Tây Nam bộ. Trong vô số các món ăn ở từng vùng miền, không hiểu sao tôi lại thích món hủ tiếu mà phải là hủ tiếu khô mới chịu.
Cơ duyên tôi biết đến món hủ tiếu khô là do một lần đi về miền Tây công tác, sẵn dịp, tôi ghé thăm nhà Khang, bạn học cũ quê ở tận Sa Đéc, tỉnh Đồng Tháp. Mà công nhận người miền Tây hiếu khách thiệt, buổi sáng tôi còn đang ngáy ngủ đã bị đánh thức bởi mùi thơm lừng bốc lên từ gian bếp. Thằng Khang liền gọi tôi dậy, bảo: "Dậy đi Minh còn ăn sáng, xong tao với mày kiếm chỗ nào cà phê cà pháo tám chút". Tôi bật ngồi dậy, ra sau nhà làm vệ sinh cá nhân và khi bước vào, chị của Khang đã chuẩn bị sẵn trên bàn 2 tô hủ tiếu khô thật hấp dẫn. Thoạt nhìn, tôi cứ tưởng chị nó mua hủ tiếu ở quán đâu đó gần nhà nên bảo với chị sao không để chúng tôi ra quán ăn cho tiện mà mua về làm gì cho cực. Chị của Khang cười bảo: "Món này chị nấu đó, hai đứa ăn đi kẻo nguội".
Tôi ngồi vào bàn và thưởng thức. Tô hủ tiếu khô thơm phức với bánh hủ tiếu đã trụng dai dai mà không lền, điểm theo vài miếng thịt, gan, thịt xá xíu với nước sốt chua chua, ngọt ngọt, rắc thêm một ít đậu phộng, tóp mỡ, giá, cần... và kế bên là chén nước súp bốc khói thiệt là hấp dẫn. Tôi ăn một lèo hết sạch cả tô và húp nốt chén nước súp đi kèm.
Qua thằng Khang tôi mới biết, chị nó trước kia từng là chủ của một quán bán hủ tiếu khô khá nổi tiếng. Nhưng từ khi chị nó có chồng, sinh con và để toàn tâm toàn ý lo cho gia đình, chị cũng đã bỏ nghề. Thỉnh thoảng, chị mới nấu món hủ tiếu đãi gia đình nhất là khi nhà có khách. "Bả nấu ăn cầu kỳ lắm, bao giờ cũng chọn thực phẩm tươi ngon và khi nấu, chỉ có bả nêm nếm mới vừa ý mà thôi. Chỉ riêng phần nước súp bả mua thật nhiều xương heo, nấu cho nước dùng ngọt tự nhiên, thêm khô mực cho có mùi thơm đặc trưng. Bả rất hạn chế dùng gia vị lắm và khi nấu luôn canh lửa, hớt bọt nên nồi súp trong vắt, hương vị thơm, ngọt đậm đà tự nhiên. Ngay cả nước sốt để chan kèm hủ tiếu bả làm cũng rất độc đáo"- Khang cho biết.
Có lẽ nhờ vậy mà tô hủ tiếu khô của chị nó có hương vị đặc trưng. Đó cũng là lần tôi được ăn tô hủ tiếu khô ngon nhất trong cuộc đời của mình.
Sau lần đó, trở về Sài Gòn, tôi thường đi ăn hủ tiếu khô ở các quán nhưng hương vị không thơm ngon bằng tô hủ tiếu mà tôi được thưởng thức ở nhà thằng Khang. Mỗi lần như vậy, tôi lại nhớ đến tô hủ tiếu khô thơm ngon, hấp dẫn của chị nó đến nỗi tôi buộc phải gọi điện, nói với nó rằng: "Tao thèm hủ tiếu khô của chị mày làm quá!". Bên kia đầu dây, tôi nghe giọng thằng Khang cười ha hả.
Bài viết: Thanh Minh
by Nguyễn Ngọc Quang



Ngày 30 tháng 4
Sáng 30-4. Cái mốc thời gian không quên trong đời tôi, và trong tim hàng triệu người Việt.
Lãnh đạo cuối cùng của Việt Nam Cộng hoà ra lệnh cho binh sĩ buông súng. Miền Nam đầu hàng miền Bắc. Cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn chấm dứt.Ngày 30 tháng 4
Sáng 30-4. Cái mốc thời gian không quên trong đời tôi, và trong tim hàng triệu người Việt.
Lãnh đạo cuối cùng của Việt Nam Cộng hoà ra lệnh cho binh sĩ buông súng. Miền Nam đầu hàng miền Bắc. Cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn chấm dứt.
Nhưng lòng buồn nhiều hơn vui. Gia đình bỏ lại. Bạn bè lìa xa. Lênh đênh trên biển. Con tàu không máy rồi sẽ trôi dạt về đâu?
Mỗi năm hay ra biển vào cuối tháng Tư, nhìn về quê nhà mà lòng quặn đau. Mặt trời tháng Tư chầm chậm vàng úa rồi tắt, để lại những tiếng sóng, khi nhẹ nhàng, khi bồng bềnh, nổi trôi. Như thân phận cuộc đời.
Đứng trước biển nhớ bố mẹ và các em mà rơi nước mắt.
Nhớ bạn bè thân thương thuở còn học chung với nhau mà buồn hơn cả buổi chiều tàn.
Nhớ những ngày lênh đênh không mái che. Nhớ nước muối cùng nắng ăn sạm da mặt. Mong chờ một cơn mưa giông gột rửa. Nhớ nắm cơm thùng phuy. Mơ được đến bến bờ.
Chiều ra biển nhớ về Subic Bay xanh cỏ. Nhớ bãi biển Guam đầy đá nhọn. Nhớ Camp Pendleton ở lều lính giữa đồi cỏ khô.
Đứng ở biển nhìn về San Francisco đêm rực rỡ ánh đèn nhớ Singapore của tháng 5-1975 khi con tàu đến đó. Không được lên bờ mà chỉ neo xa xa.
Chiều nhìn ra biển. Xa thẳm bên kia là quê nhà. Lòng thầm hát câu thương nhớ:
Sài Gòn ơi! Tôi đã mất người trong cuộc đời
Sài Gòn ơi! Thôi đã hết thời gian tuyệt vời…
[Sài Gòn ơi! Vĩnh biệt, nhạc Nam Lộc]
Show more
Nhìn qua biển rộng mà nghĩ mông lung. Quê nhà sau 30-4 thay đổi thế nào?
Hoà bình đến rồi sao những con người Việt Nam còn lao ra...Ngày 30 tháng 4
Nhìn qua biển rộng mà nghĩ mông lung. Quê nhà sau 30-4 thay đổi thế nào?
Hoà bình đến rồi sao những con người Việt Nam còn lao ra biển lớn bất chấp thủy thần, sóng dữ.
Ở bên nhà đôi tay ngà em vục bùn đen
Ở bên nhà đôi môi mềm thu vạn tủi oán
Ở bên này sống với ác mộng
Từng đêm ngày anh ra biển rộng…
[Ở bên nhà, nhạc Phạm Duy]
Đứng nhìn biển. Bên này thấp thoáng tàu vào bến cảng.
Bên kia thuyền vượt biển. Người thân, đồng bào đang trôi dạt về đâu.
Trời mong manh ôi đời lênh đênh
Thuyền bấp bênh cuộc sống mơ hồ
Lời kinh cầu từng ngày quen thuộc
Lời mẹ buồn như tiếng Nam Mô…
[Lời kinh đêm, nhạc Việt Dzũng]
Chiều tháng Tư ra biển. Nhìn về quê nhà. Nơi chân trời như thấy có trại học tập cải tạo.
Như thấy các em đang lao động vinh quang.
Thấy thanh niên xuống đường càn quét văn hóa Mỹ ngụy.
Thấy công an xông vào đánh tư sản mại bản. Thấy bo bo, mì sợi.
Gửi về cho mẹ dăm chiếc kim may
Mẹ may hộ con quê hương quá đọa đầy…
Gửi về cho em kẹo bánh thơm ngon
Em ăn cho ngọt vì đời nhiều cay đắng…
[Chút quà cho quê hương, nhạc Việt Dzũng]
Bây giờ ra biển. Cuộc đời không còn nhiều nỗi buồn. Nhưng sẽ chẳng bao giờ vui. Nếu đó là ngày cuối tháng Tư. Show more 10 months ago






