Đường chiều mịt mùng
Lang thang mình ta
Sương ướt đẫm vai áo
Nghe nhớ thương vô vàn...
Mời xem một video nhạc của YS
Đoạn 1:
Em ngồi nghe tiếng đêm trầm lắng thiết tha niềm thương nhớ
Bóng thời gian trong nỗi chờ mong lạnh buốt đôi bờ vai
Nhớ dáng ai vẫy tay từ giã năm nào
Mà giờ đây niềm thương nhớ vẫn còn nguyên
Anh ơi anh chắc anh còn nhớ em đứng bên đường vợi theo
Ánh...Đoạn 1:
Em ngồi nghe tiếng đêm trầm lắng thiết tha niềm thương nhớ
Bóng thời gian trong nỗi chờ mong lạnh buốt đôi bờ vai
Nhớ dáng ai vẫy tay từ giã năm nào
Mà giờ đây niềm thương nhớ vẫn còn nguyên
Anh ơi anh chắc anh còn nhớ em đứng bên đường vợi theo
Ánh chiều buông bóng nghiêng trên đường mà nước mắt chẳng ngừng rơi
Lần lìa xa có ai đâu ngờ tình sẽ dở dang
Thời gian quá vô tâm
Và anh cũng vô tình
Chỉ riêng em một bóng ngóng trông hoài ngày đoàn viên
Chiều tàn rồi bóng hoàng hôn trên mái tóc hương thơm nay còn đâu
Thương thân em lẻ loi bên đời nụ hoa úa tàn người ơi người
Tình hỡi! Ơi tình!
Người ơi! Hỡi người!
Về đây, có em bên đời vẫn chờ mong
Đoạn 2:
Em ngồi đây tiếng thu trầm lắng thoáng nghe lời thông hát
Bóng chiều nghiêng theo lá vàng bay lặng lẽ trên đồi hoang
Tiếng suối reo từ bên ghềnh đá ru hời
Và rừng cây chợt im tiếng nghe lời mây
Anh ơi anh biết bao giờ mới đến lúc quay về cùng em
Tiếng thời gian cứ trôi vô tình mà bóng dáng vẫn biệt tăm
Lần lìa xa có ai đâu ngờ đời sẽ cách chia
Hỏi anh có biết chăng
Rằng em vẫn mong chờ
Dẫu riêng em một bóng ngóng trông hoài ngày đoàn viên
Ngày tàn dần bóng hoàng hôn phủ mái tóc điểm sương nghe buồn tênh
Em bơ vơ nhớ anh vô cùng sợ hương sắc tàn người ơi người
Tình hỡi! Ơi tình
Người ơi! Hỡi người
Về đây chúng ta xây đời lại từ đầu
Show more


Rằng em vẫn mong chờ
Dẫu riêng em một bóng ngóng trông hoài ngày đoàn viên 4 days ago


Nhạc & Lời: Yên Sơn
Trình bày: Ca sĩ Tuấn Vỹ
DÒNG ĐỜI TRÔI
Nghe tiếng gió đuổi nhau qua thềm vắng
Cả không gian âm trầm vắng lặng
Chỉ có tiếng côn trùng rả rích gọi canh thâu
Tự hỏi mình, gió sẽ về đâu
Khi đã đến cùng trời cuối đất
Người sẽ về đâu
Sau bao...Nhạc & Lời: Yên Sơn
Trình bày: Ca sĩ Tuấn Vỹ
DÒNG ĐỜI TRÔI
Nghe tiếng gió đuổi nhau qua thềm vắng
Cả không gian âm trầm vắng lặng
Chỉ có tiếng côn trùng rả rích gọi canh thâu
Tự hỏi mình, gió sẽ về đâu
Khi đã đến cùng trời cuối đất
Người sẽ về đâu
Sau bao phen được-thua-còn-mất
Đứng trước tử sinh, len lén thở dài?”
Có bao giờ tự hỏi ta là ai
Giữa thế giới con người muôn vạn
Cha mẹ, anh em, người thân, bè bạn
Chỉ là mốc dừng chân giữa cõi tạm luân hồi
Có khi nào mây trắng sẽ ngừng trôi
Và lũ dế đêm trường ngưng nhạc khúc
Dòng đời kia sẽ không còn trong đục
Cuộc sống con người thôi tất bật trầm luân
Nhìn xuyên bóng đêm
Đi loanh quanh trên đường giác ngộ
Không bao lâu sẽ về cát bụi
Thì có chi vướng bận ưu phiền
Nghe đêm xạc xào, hàng cây nghiêng nghiêng
Bóng đêm thì thầm, trời sương mênh mang
Mai đây trở về bờ giác đang chờ
Dòng đời trôi…
Show more
Bóng đêm thì thầm, trời sương mênh mang
Mai đây trở về bờ giác đang chờ
Dòng đời trôi… 1 week ago


Giữa thế giới con người muôn vạn
Cha mẹ, anh em, người thân, bè bạn
Chỉ là mốc dừng chân giữa cõi tạm luân hồi 1 week ago






...đang học cách lấn sân ca lẻ.


Khi giòng sông chia hai lối rẽ
Giọt lệ này xin dành cho em
Khóc người thương, khóc ai phụ mình
Dẫu bên đời mảnh tình xót xaGiọt lệ này em dành cho ai
Khi giòng sông chia hai lối rẽ
Giọt lệ này xin dành cho em
Khóc người thương, khóc ai phụ mình
Dẫu bên đời mảnh tình xót xa
Phút giây nào xao động trong ta
Bây giờ chỉ còn ...
Còn lại đây đôi giòng lệ úa
Còn lại đây trong tiếng thở dài
Còn lại đây với những đoạ đầy
Khi em về đường tình rẽ đôi
Hai phương trời xa biệt mù khơi
Người đợi người đếm thời gian trôi
Câu tình khan ru em vào đời
Người đợi người xin nhận lá rơi
Người đành sao nỡ phụ lời thề Show more 1 week ago




Trời & Người (thơ vui)
Ngồi buồn thắc mắc hỏi chơi
Rằng con người có giống trời hay chăng
Người có mặt mũi tay chân
Còn trời chỉ một khoảng không to đùng?
– Rằng trời giống người vô cùng
– Cũng có chân, mặt, cũng lưng… là gì (*)
Hỏi trời đực cái giống chi?Trời & Người (thơ vui)
Ngồi buồn thắc mắc hỏi chơi
Rằng con người có giống trời hay chăng
Người có mặt mũi tay chân
Còn trời chỉ một khoảng không to đùng?
– Rằng trời giống người vô cùng
– Cũng có chân, mặt, cũng lưng… là gì (*)
Hỏi trời đực cái giống chi?
– Chắc giống cái vì hay kêu là bầu!
-------------------------------------------------------
(*) Chân trời, mặt trời, lưng trời, bầu trời
Show more
Đời Chim
Một cánh chim bay ngang
Nhìn nghiêng tôi miệt mài, tất bật
Cất tiếng kêu… bay mất!
Wings
A lonely bird flies by
Glances at me, working hard and tirelessly
Sounds like crying… flies away!
Cảnh Đời
Xa lộ dập dìu xe
Kẻ muốn đổi qua. người đổi lạiĐời Chim
Một cánh chim bay ngang
Nhìn nghiêng tôi miệt mài, tất bật
Cất tiếng kêu… bay mất!
Wings
A lonely bird flies by
Glances at me, working hard and tirelessly
Sounds like crying… flies away!
Cảnh Đời
Xa lộ dập dìu xe
Kẻ muốn đổi qua. người đổi lại
Cuộc đời người cũng thế
Which Way
Many cars on the road
Someone changes to right, other goes to left
Just like a life’s facets
Nửa Đêm Bệnh Viện
Khu bệnh nhân ngặt nghèo
Nghe tiếng rên xé lòng… tắt lịm
Y Tá chạy rậm rật
MICU Midnight
In Medical Intensive care unit
A loud painful moan suddenly stops
Doctor and nurses rush in
Tĩnh Lặng
Nhìn qua cửa sổ bệnh viện
Sương trắng rơi chập chùng
Nghe tiếng gió sau lưng
Quiet Night
Looking thru hospital’s window
Mists fall freely
Wind blows lightly on the back
Giới Hạn
Bên trong vườn rào
Một đàn gà thong dong với đôi cánh
Nhưng tự do hữu hạn, vô tình
Limit
Inside the yard’s fences
Chickens wander freely with wings
Freedom within but unknown and unseen
Show more
Xa lộ dập dìu xe
Kẻ muốn đổi qua. người đổi lại
Cuộc đời người cũng thế 2 weeks ago


www.gocnhosantruong.com/van-hoc-nghe-thuat/truyen/…
Cám ơn chị Kim Quy đã tận tuỵ với những hình ảnh làm xúc động nhớ về.
Thích cành hoa rung rinh!
LAN MAN CÙNG NỖI NHỚ
Buổi sáng Chủ Nhật ngồi bên tách cà phê, tai nghe tiếng phong linh dìu dặt, tiếng chim hót líu lo trên đầu cành, tiếng gió rượt đuổi nhau qua những cành cây kẽ lá… Những âm thanh đó chạm vào lòng làm rung bật những cung đàn xưa...LAN MAN CÙNG NỖI NHỚ
Buổi sáng Chủ Nhật ngồi bên tách cà phê, tai nghe tiếng phong linh dìu dặt, tiếng chim hót líu lo trên đầu cành, tiếng gió rượt đuổi nhau qua những cành cây kẽ lá… Những âm thanh đó chạm vào lòng làm rung bật những cung đàn xưa nằm lãng đãng, lơ mơ trong tiềm thức…
Với điếu thuốc cầm tay, tôi lang thang thả bước trên bờ con suối cạn. Suối mùa hạ gầy nhom. Ở một vũng nước lớn thấy cả trời mây chìm trong đáy nước. Vài cánh bướm lạc loài lượn vòng theo những cụm hoa dại ven bờ. Sáng mùa hạ ở rừng thông mà hơi nóng đã nồng nặc và chung quanh tiếng ve kêu vang, nhắc nhớ những mùa hạ cũ đã qua rất lâu mà trong tiềm thức vẫn còn nghe râm ran một thời niên thiếu.
Điếu thuốc tàn làm nóng hai đầu ngón tay kẹp. Tôi búng văng tàn thuốc xuống con suối cạn, rồi bỗng phân vân một lát trước khi lấy thêm một điếu khác thắp sáng bờ môi; khói vờn lên mắt nghe một chút cay cay trong lúc hồn rưng rưng một điều không tên tuổi. Tôi bật lên tiếng ngâm nho nhỏ khi nhớ đến một bài thơ cũ:
Một thoáng tôi bơi qua dòng sông
Nghe ai tình tự giữa mênh mông
Khổ đau lắng xuống nên thường gặp
Hạnh phúc như mây… mây cứ bềnh bồng
Vâng, khổ đau thường lắng xuống… lắng xuống đáy tâm hồn nên người ta dễ thấy, dễ gặp, trong khi hạnh phúc thì cứ như mây lang thang rất khó tìm, khó giữ được lâu. Thế giới không thể an bình khi con người còn muốn sở hữu những gì không thuộc về mình và lòng ham muốn có bao giờ biết dừng lại. Ai cũng biết con người ai rồi cũng chỉ có một đời, ai rồi cũng ra đi với hai bàn tay trắng; thế nhưng không ai muốn dừng lại, an phận, chấp nhận lẽ sắc không của cuộc đời nầy!
Tự nhiên tâm tư tôi nặng trĩu. Chậm bước bên bóng mát chân cầu, ngồi xuống bên bờ nước, dõi mắt theo triền suối; cỏ cây úa vàng, đây đó điểm vài bông hoa dại nhiều sắc màu. Ngồi được một lúc tôi lại nằm dài xuống cỏ, nhìn trời cao mênh mông. Hơi nóng vẫn nồng nhưng ánh nắng lại như dịu dàng vàng hanh. Tôi ngâm khẽ câu thơ tự nhiên xuất hiện trong đầu:
.....
Show more
Hồn lững lờ trôi theo mây trắng
Mây trắng lang thang tận cuối trời xa
Như cõi hư vô im lìm quạnh vắng
Đau thấu trong tim chạnh nhớ quê nhàTiếp theo...
Hồn lững lờ trôi theo mây trắng
Mây trắng lang thang tận cuối trời xa
Như cõi hư vô im lìm quạnh vắng
Đau thấu trong tim chạnh nhớ quê nhà
Ừ nhỉ! Tôi đang nhớ quê nhà! Nỗi nhớ đang làm thắt ruột. 47 năm đi qua trên đất nước nầy mà vẫn không thể nào thôi nhớ. Có cánh chim bay ngang lẻ loi, cất tiếng kêu như gọi đàn tìm bạn. Tôi cũng âm thầm gọi trong cõi hư vô những bạn bè, những chiến hữu đã một thời bên nhau. Từ thẳm sâu trong tâm hồn những muộn phiền như dài ra để cho tiếng thở dài bật lên thành một âm thanh đơn độc. Tôi lắc đầu cố quên đi, chớp mắt liên tục để đóng lại quá khứ, bật đứng dậy chậm bước quanh về.
Nhưng rồi…
Nỗi nhớ quê hương dội mãi vào lòng
Như sóng vô tư vỗ vào ghềnh đá
Trong một thoáng bỗng thấy mình xa lạ
Đi giữa cuộc đời tuồng như giữa chiêm bao
Không biết làm sao có thể quên. Mà thực ra tôi đâu muốn quên, vì “quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một Mẹ thôi. Quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn nỗi thành người”. Có lớn nỗi thành người hay không thì cũng đã bạc tóc, còng lưng. Tôi vừa đi vừa lẩm nhẩm hát bài “Quê Hương Tuổi Thơ của tác giả Từ Huy”:
Tôi yêu quê tôi, xanh xanh lũy tre.
Quê hương tuổi thơ đi qua đời tôi.
Đường làng quanh co, sông Thu êm đềm.
Thả diều đá bóng nắng cháy giũa đồng.
Biển trời mênh mông tôi bơi ngày ấy.
Tiếng tu hú gọi thấy nhớ biết bao.
Tôi xa quê hương, bao năm tháng qua.
Nhưng trong trái tim không bao giờ xa.
Lời mẹ ru con hiu hiu trưa hè.
Mùa lụt nước lũ bắt cá giũa đường.
Kỷ niệm yêu thương cho tôi ngày ấy,
Biết đâu tìm lại, biết đâu mà tìm.
Ngày ấy đâu rồi, ngày ấy đâu rồi?
Cho tôi tìm lại một ngày ấu thơ.
Cho tôi tìm lại, cho tôi một ngày.
Ngày ấy đâu rồi?
Cho tôi tìm lại một ngày ấu thơ.
Nhưng câu chuyện cổ, mẹ kể năm nào.
Ngày ấy đâu rồi, ngày ấy đâu rồi?
Ngày ấy đâu rồi, ngày ấy đâu rồi? Show more 4 weeks ago


Biết quê mình không còn
Yên bình như xưa cũ
Dân mất hết Tự Do, Dân Chủ
Quan tham ô, hối lộ lộng hành
Cho nên,
Nhớ thương thương nhớ cũng đành
Chờ khi thật sự yên bình hồi hương!
Lòng tôi dày đặc nỗi muộn phiền, quay về khu vườn đong đưa trên chiếc võng. Tay móc gói thuốc trong vô thức. Nhìn gói thuốc lưng quá nửa bỗng giật mình. Tôi đã hứa với mấy đứa cháu ngoại sẽ bỏ thuốc vì mỗi lần thăm chúng nó, con bé Hạ-Vy cứ bịt mũi than phiền, “Ông ngoại hôi cigarette quá!” Tôi quyết định… cất gói thuốc vào túi. Ừ lạ nhỉ! Sao mỗi lần chơi vơi trong buồn phiền, vẩn vơ cùng suy nghĩ thì lại muốn hút thuốc lá!? Tôi biết hút thước lá từ thuở trung học, từ những lần nhìn thấy ông anh đi lính nghỉ phép về thăm nhà; trong những lúc ngồi trầm tư anh đều hút thuốc… trông anh thật lãng tử, thật hay hay khiến tôi mải mê nhìn theo từng sợi khói cuộn tròn lượn quanh, quyện nhau bay lãng đãng…
Nắng càng lúc càng gắt, tôi vào nhà pha một cốc cà phê, ngồi đọc tin tức và gõ mấy hàng nầy. Đời sống vẫn tiếp tục đi về phía trước và thằng tôi mỗi ngày một vàng đi như chiếc lá đầu cành đong đưa ở một ngày thu muộn.
“Cuối trời mây trắng bay, lá vàng thưa thớt quá, phải chăng lá về rừng và mùa thu đi cùng lá!” Ông Phan Huỳnh Điểu chắc cũng như tôi, lan man… lan man…
Viết ở Rừng Vua Đầu Tháng Sáu 2022 Show more 4 weeks ago


HAPPY SUNDAY đầu tháng Sáu/2022
Trân trọng cám ơn tất cả quý vị đã hỗ trợ tinh thần của Yên Sơn qua Thơ, Văn, Nhạc.
Thân mến chúc quý vị luôn vui khoẻ và hạnh phúc.
Yên Sơn



HUẾ CỦA TÔI ƠI
Tui nghĩ về O
Tui thương xứ Huế
Thương dòng Hương Giang sông nước êm đềm
Thương sáng Kim Long, chiều núi Ngự Bình
Tà áo tím lộng bay trong gió
Chừ ở bên ni nhớ về bên nớ
Huế của tôi ơi khuất dấu bao mùa
Kể từ ngày còn- mất-hơn-thua
O ở...HUẾ CỦA TÔI ƠI
Tui nghĩ về O
Tui thương xứ Huế
Thương dòng Hương Giang sông nước êm đềm
Thương sáng Kim Long, chiều núi Ngự Bình
Tà áo tím lộng bay trong gió
Chừ ở bên ni nhớ về bên nớ
Huế của tôi ơi khuất dấu bao mùa
Kể từ ngày còn- mất-hơn-thua
O ở lại với thăng trầm dâu bể
Tui ra đi cùng nỗi sầu nhân thế
Đời trầm luân, nghiệt ngã đã dư thừa
Chừ qua rồi những tháng nắng ngày mưa
Tui mong ước về thăm Xứ Huế
Tui cũng biết chừ O tay bồng tay bế
Chuyện ngày xưa như con nắng qua sông
Nhưng đôi khi cũng xao xuyến trong lòng
Nhìn cánh phượng nghiêng nghiêng chiều cuối Hạ
Và đôi khi thấy buồn chi lạ
Hình tượng con đò lặng lẽ trong sương
O có còn đứng trước đài gương
Xoã mái tóc, che nghiêng vành nón
Tui nghĩ về O
Nhớ những lần đưa đón
Mà nghe tim lạc nhịp bồi hồi
Nhớ lần tan trường mình sánh bước chung đôi
Tui đánh bạo cầm tay O bất chợt
O bẽn lẽn rụt tay về... ốt dột
Dẩu môi xinh “chi lạ rứa anh tề”
O ngó bên ni
Dòm lại bên tê
Cười khúc khích đi xa thêm mấy bước
Tui đứng lại
O vô tình cứ bước
Một đỗi xa quay mặt giậm chân hờn
Tui bật cười, tui noái bông lơn
“Chắc có người đợi bên tê đầu dốc?”
O phụng phịu khua đôi guốc mộc
Tui chạy theo năn nỉ cả buổi về…
Chừ nhớ về O
Răng buồn chi lạ rứa thê
Dẫu biết tất cả chỉ là duyên số
Nhưng mong ước có một ngày nào đó
Tui về thăm O
Thăm lại Huế của mình
Show more

Chuyện ngày xưa như con nắng qua sông
Nhưng đôi khi cũng xao xuyến trong lòng
Nhìn cánh phượng nghiêng nghiêng...Tui cũng biết chừ O tay bồng tay bế
Chuyện ngày xưa như con nắng qua sông
Nhưng đôi khi cũng xao xuyến trong lòng
Nhìn cánh phượng nghiêng nghiêng chiều cuối Hạ
Và đôi khi thấy buồn chi lạ
Hình tượng con đò lặng lẽ trong sương
O có còn đứng trước đài gương
Xoã mái tóc, che nghiêng vành nón.......Bài thơ hay quá anh Thi sĩ Yên Sơn, Show more 1 month ago






TIẾNG GỌI TRONG TIM
Tâm hồn tôi, ở nơi này, lạc lõng
ngày không vui, đêm thức đợi tàn canh
cứ đong đưa như lá úa trên cành
lòng đoài đoạn nhớ thương hoài cố xứ
Rất có thể sẽ không về được nữa
quê hương bây giờ…
trước nạn diệt vong
giặc bên ngoài xâm...TIẾNG GỌI TRONG TIM
Tâm hồn tôi, ở nơi này, lạc lõng
ngày không vui, đêm thức đợi tàn canh
cứ đong đưa như lá úa trên cành
lòng đoài đoạn nhớ thương hoài cố xứ
Rất có thể sẽ không về được nữa
quê hương bây giờ…
trước nạn diệt vong
giặc bên ngoài xâm lấn biển đảo
lũ bạo quyền với đầy rẫy thù trong
mà dân chúng thờ ơ
cúi đầu tranh nhau tồn tại!
* * *
Tôi ngó về cuối trời
khi lá thu trên cành đong đưa trước gió
ở phương đó
10 năm tuổi nhỏ
dường như dài hơn bốn thập kỷ nơi này
Gió thu vờn làm mắt chợt cay
nghe niên thiếu gọi từng ngày mới lớn
tâm hồn tôi như dòng sông sóng gợn
những chiều êm hương lúa thoảng trên đồng
tâm hồn tôi là bến nước dòng sông
là tiếng kẽo kẹt sớm khuya của bờ xe nước
Chỉ có 10 năm
không thể nào quên được
cuộc sống yên bình sau những chia cắt đau thương
tâm hồn tôi là những sớm tinh sương
trên bến nước tiếng gọi đò ơi ả
So với đời sống bây giờ
ngày xưa nghèo quá
đi chân trần, ăn cơm độn vẫn vui
tan trường về chạy nhảy khắp nơi
không nghe chết chóc
không chia lìa tang tóc
10 năm thôi
lòng tôi bật khóc
quê hương ơi biết thuở nào về!
Kingwood Tháng 10/2019
(*) Bài “Quê Hương Tuổi Thơ” của Từ Huy do ca sĩ Mỹ Tâm trình bày.
Show more
ngày xưa nghèo quá
đi chân trần, ăn cơm độn vẫn vui.. 1 month ago






rời cội cây bay theo gió giao mùa
đời buồn tênh biết mai nầy ra sao
như lá thu rơi đi về đâu!..." yesterday