Lời Kinh Đêm
Tác giả: Việt Dzũng
Lời kinh đêm ôi lời kinh đêm.
Lời kinh buồn như tiếng mẹ thở dài.
Ai có nghe thấu lời kinh khổ,
Sao cúi mặt gục đầu ngủ quên.
Trời mong manh ôi đời lênh đênh.
Thuyền bấp bênh cuộc sống mơ hồ..
Lời kinh cầu từng...
Cô Gái Việt Nam Ơi !
Hôm nay là ngày Mồng 8 tháng Ba, ngày mà Liên Hiệp Quốc dùng để cổ võ quyền bình đẳng của phụ nữ và đồng thời cũng để vinh danh, đề cao những đóng góp của nữ giới trong các tất cả các lãnh vực về kinh tế, văn hoá, khoa học, và xã...Cô Gái Việt Nam Ơi !
Hôm nay là ngày Mồng 8 tháng Ba, ngày mà Liên Hiệp Quốc dùng để cổ võ quyền bình đẳng của phụ nữ và đồng thời cũng để vinh danh, đề cao những đóng góp của nữ giới trong các tất cả các lãnh vực về kinh tế, văn hoá, khoa học, và xã hội. Nhan nhản trên các diễn đàn, báo chí, không ít thì nhiều, người ta đọc được những bài viết về thành quả mà giới quần thoa đã đạt được trong suốt chiều dài của lịch sử. Xen lẫn vào đó là những bài viết ngợi ca những đức tính, phẩm hạnh, sự hy sinh, nhẫn nhục, và chịu đựng của người phụ nữ để lo cho gia đình.
Đọc những bài viết này, tự nhiên tôi nhớ về chuyến đi Việt Nam năm 2019, hình ảnh tôi chụp được về người phụ nữ Việt Nam của đủ mọi giai tầng trong xã hội, đặc biệt là những người phải lam lũ, chịu thương chịu khó, chắt chiu từng đồng bạc để lo cho gia đình. Trong những tấm ảnh đó, có một tấm mà mỗi lần nghĩ đến, tôi vẫn chưa tìm ra câu trả lời. Cùng một kiếp người, tại sao có những người lại khổ đến như vậy vào thế kỷ 21 này????
Hình này tôi chụp lúc đang đi thăm một hòn đảo nhỏ nằm trong vịnh Hạ Long. Đây là một trong số ít đảo còn cư dân với những ngành nghề cổ truyền như nấu rượu rắn… vẫn còn tồn tại cho đến bây giờ. Trên con đường đất quanh co rợp bóng mát từ bến tàu vào làng, hình ảnh một người đàn bà đầu đội nón lá, bên cạnh một chiếc xuồng nhỏ, đang dầm mình trong nước, mặt cúi gầm để mò ốc chợt đập vào mắt tôi.
Tiết trời tháng Sáu ở đây không lạnh lắm nhưng nếu đứng ở giữa trời vào sáng sớm, đặc biệt là khi có những luồng gió từ ngoài biển thổi vào thì sẽ cảm thấy ớn lạnh nếu mặc không đủ ấm. Thế mà người phụ nữ kia phải ngụp lặn trong nước không biết tự bao giờ để mò từng con ốc về nuôi gia đình. Giá ốc vào thời điểm đó chỉ độ $10.000/kg và giá một tô phở là $50.000/tô, tôi thầm nghĩ chị phải mò như vậy bao lâu để có đủ tiền mua một tô phở???
Show more

Tấm hình này không được rõ nét vì tay nghề của tôi hãy còn non nớt nhưng phần lớn có thể là vì người, hai cánh tay của chị cứ run...Cô Gái Việt Nam Ơi !
Tấm hình này không được rõ nét vì tay nghề của tôi hãy còn non nớt nhưng phần lớn có thể là vì người, hai cánh tay của chị cứ run rẩy vì lạnh, nhất là mỗi khi gió biển thổi vào nên tôi không thể nào chụp rõ được. Chị bao nhiêu tuổi, già hay trẻ tôi không thể đoán được vì khuôn mặt bị che khuất bởi cái nón lá đã tơi tả và cũng vì mặt chị lúc nào cũng cúi gầm xuống mặt nước. Cho tới bây giờ, điều này vẫn còn là ẩn số nhưng khi nhìn lại, tôi lại thấy hay vì nó lại là mẫu số chung, là hình ảnh của tất cả những người phụ nữ Việt Nam qua các thời đại của đất nước, lúc nào cũng hy sinh cho gia đình. Ai trong chúng ta có lẽ đã từng đọc mấy câu thơ của Hồ Dzếnh khi ca tụng người đàn bà Việt Nam:
“Cô gái Việt Nam ơi!
Nếu chữ hy sinh có ở đời
Tôi muốn nạm vàng muôn khổ cực
Cho lòng cô gái Việt Nam tươi.”
Vâng, qua hình ảnh của chị, tôi đã nhìn thấy hình ảnh của những bà mẹ, chị, những em gái còn rất trẻ đã phải chịu đựng, hy sinh để lo cho cha, chồng, con, em… Nếu hình ảnh, văn chương, thi ca phản ảnh của cuộc sống, xã hội đương thời thì qua Chinh Phụ Ngâm, ta thấy người vợ trẻ phải:
“Ngọt bùi thiếp đã hiếu nam,
Dạy con đèn sách thiếp làm phụ thân.”
Trong lúc chồng đi chinh chiến phương xa. Trong lịch sử cận đại, cuộc đời người phụ nữ Việt Nam dường như sanh ra để chịu đựng vì lúc nào cũng phải lo lắng cho gia đình trong hoàn cảnh đất nước lúc nào cũng có chiến tranh.
Nước mắt người phụ nữ Việt Nam có lẽ đã cạn kiệt trên khuôn mặt lúc nào cũng héo hon, sầu muộn vì những mất mát quá lớn trong chiến tranh như Trịnh công Sơn đã viết:
“Tôi đã thấy… một người mẹ ôm xác đứa con.“
Sau 1975, cái mà phe thắng trận gọi là hoà bình thì đối với phe thua cuộc, đời sống còn tệ hại hơn cả thời chiến tranh. Nếu trước 75, đại đa số phụ nữ là những chinh phụ nhưng vẫn sống với niềm hãnh diện, hạnh phúc vì cha, chồng, con mình đã xếp bút nghiêng để lên đường bảo vệ quê hương thì sau năm đó, họ lại trở thành những cô phụ vì chồng đang trong lao tù hay đã chết trong một xó xỉnh nào đó của cái gọi là trại cải tạo. Để rồi:
“Ngày mai, đi nhận xác chồng.
Say đi để thấy mình không là mình“
Hình ảnh này người ta không cần tìm ở đâu xa vì nhìn quanh, ai cũng là người đồng cảnh ngộ với mình. Không cần nói đâu xa, trong nhóm Góc Nhỏ Sân Trường có chị Sao Khuê, gia đình thuộc vào hạng danh gia vọng tộc trước 75. Trước 75, cha chị là Đại Tá trong binh chủng Không Quân. Nhà khá giả nên chị được học trường Tây Marie Curie. Sau khi thi đậu Tú tài Pháp, được vào trường Phục Hưng, một trường được gọi nôm na là Quốc Tử Giám đương thời vì thành phần vào được toàn là ưu tú… Thế mà sau 75, cha đi tù, đang là tiểu thư khuê các với một tương lai rực rỡ, chị phải, theo lời kể của chị Thiên Hương:
”đi lượm rác, bán hàng rong để đi thăm nuôi cha, lo lắng cho các em.
Hoàn cảnh đẩy đưa, người phụ nữ Việt Nam lại phải một nắng, hai sương để lo cho gia đình khi sang bên này tị nạn. Tôi có một người bạn thật thân mà tôi hay gọi đùa là bà Tú Xương tân thời:
“Quanh năm buôn bán ở mom sông,
Nuôi nổi năm con với một chồng “
phải làm việc cật lực suốt tuần để kiếm tiền nuôi gia đình, về đến nhà lại phải cơm nước, lo cho chồng, con mà lúc nào trên khuôn mặt cũng nở nụ cười hiền. Tôi hay khen chị là một người phụ nữ tuyệt vời, rất hiếm thấy những người như vậy trong thời buổi bây giờ.
Ngày xưa, Khổng Tử thường dạy học trò: “tu nhân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.” Theo tôi, nếu đổi thành: “hiền thê, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ” thì có lẽ đầy đủ hơn. Thật vậy, người xưa chỉ đề cập đến người đàn ông, những thành công của họ trong xã hội nhưng ít khi nhìn ra vai trò của vợ những người đàn ông đó. Nếu không có những bà vợ ở nhà tảo tần nuôi con thì làm sao họ có thể yên tâm để đi trị quốc với bình thiên hạ?? Nhắc đến điều này, không ai không khỏi nhớ đến ông Tú Xương đã tự trách mình khi thấm thía nỗi gian lao, vất vả của vợ trong khi mình suốt ngày chỉ rong chơi, làm thơ, uống rượu, nói chung là… vô tích sự:
“Cha mẹ thói đời ăn ở bạc.
Có chồng hờ hững cũng như không.
Hay như Nhất Linh, Nguyễn Tường Tam, một nhà văn, chính trị gia, từng giữ chức vụ Bộ Trưởng Ngoại Giao trong chính phủ Liên Hiệp Kháng Chiến đã phải cảm ơn người vợ tảo tần, một hậu phương vững chắc về tinh thần cũng như vật chất để ông có giờ theo đuổi lý tưởng của riêng mình.
Cũng vậy, câu nói “con hư tại mẹ, cháu hư tại bà” đáng lẽ nên sửa lại là: “con ngoan nhờ mẹ, cháu khôn nhờ bà” vì người mẹ bao giờ cũng là điểm tựa tinh thần thật vững chắc cho con cái từ thuở lọt lòng với những điệu hò thật êm ái, dịu dàng pha lẫn nỗi xót xa, tủi phận cho cuộc sống, quê hương còn quá nghèo khổ:
“Mẹ ngồi ru con nước mắt nhục nhằn xót xa đời mình.”
Khi con lớn lên, dù đã có gia đình, có chuyện gì buồn, lo lắng cũng đều chạy đến mẹ.
“Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ.
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.”
Ngay như Thiếu Tướng Lê Minh Đảo, Tư Lệnh Sư Đoàn 18 Bộ Binh, tử thủ Xuân Lộc cho đến giờ phút cuối của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà. Ông tự thuật về những tháng ngày tù đày trên đất Bắc,
“ngang trái vẫn chịu đựng được nhưng không thể nào chịu đựng được khi nhớ đến mẹ hiền đang đau khổ vì thương con.”
“Những chiều buồn trên đất Bắc con hướng về Nam con nhớ mẹ nhiều.
Mẹ ơi, mẹ biết không?
Còn cháy mãi trong con những lời mẹ cầm tay nói…”
Nói chung, người phụ nữ, đặc biệt là người phụ nữ Việt Nam, có những điều mà người cha không có được như sự ngọt ngào, dịu dàng, tha thứ cho con, và lúc nào cũng như “gà mẹ ủ con dưới cánh”, sẵn sàng bảo vệ, che chở cho con khi cần thiết.
Hôm nay, tôi xin được cám ơn tất cả các bà mẹ, chị trong nhóm Góc Nhỏ Sân Trường, cho dù ở bất cứ nơi nào, hoàn cảnh nào cũng vẫn thể hiện được những đức tính thật cao quý cửa người phụ nữ Việt Nam.
“Hôm nay ngày Tám Tháng Ba
Dăm câu, vài chữ gọi là biết ơn
Những người phụ nữ sắt son
Cả đời chỉ biết chăm con cùng chồng.”
Nguyễn Viết Hiển
Ngày 8/3/2021 Show more 2 months ago













Tình yêu đến rồi sao!?
“Cuộc đời chúng ta giống như hành trình không ngừng từ thuở ấu thơ cho đến ngày xuôi tay nhắm mắt. Thiên nhiên chung quanh thay đổi, con người đổi thay nhưng con tàu vẫn lăn bánh. Đời chúng ta mãi mãi là con tàu, chứ không phải là...Tình yêu đến rồi sao!?
“Cuộc đời chúng ta giống như hành trình không ngừng từ thuở ấu thơ cho đến ngày xuôi tay nhắm mắt. Thiên nhiên chung quanh thay đổi, con người đổi thay nhưng con tàu vẫn lăn bánh. Đời chúng ta mãi mãi là con tàu, chứ không phải là trạm ngừng.” Paulo Coelho
Anh rời quân ngũ sau 6 năm trên những trận đánh biên giới phía Bắc cùng Tây Nam. Chuyện tình yêu bao hứa hẹn ngày ấy không còn nữa, anh nào dám trách nàng phủi áo sang ngang! Không có người con gái nào có thể đợi đến “bao giờ “ !?Dù tin chiến trận được dấu kín trên báo chí nhưng lời truyền miệng giết bao hứa hẹn tình yêu!!
Anh lại không may ừ mắn lúc trở lại ,ba mẹ 6 năm sau đó liên tiếp qua đời. Hai lần tang chế, mỗi lần 3 năm nhìn lại tuổi trẻ đi qua mất rồi!!
Cọng vào đó nghề anh làm “ phiêu bồng 4 phương trời “ từ soát vé tàu đến kỹ sư sửa chữa lên lái tàu. Mộng mơ từ nhỏ được đi khắp nơi trên các miền đất nước, vui với thiên nhiên ao ước bao ngày. Tâm tính anh chẳng mong ước danh lợi cuộc đời, chỉ mong ước cuộc sống nhẹ nhàng ít bon chen.
Bây giờ đôi khi ngồi buồn suy tư không biết mình chọn lựa đúng hay không??!
Vài cuộc tình đi qua đời từ những tình cờ gặp gỡ hay bạn bè, đồng nghiệp giới thiệu!! Tất cả chẳng đi đến đâu!! Anh tự hỏi không lẽ chưa quên mối tình cũ!? Sáng nay thức dậy lên bộ đồ lái tàu ủi căng cứng bờ vai. Ngày hôm nay đặc biệt anh muốn quên cũng không được vì sinh nhật 34 tuổi. Lá thư từ Cục đường sắt gửi nâng cao chức vụ , muốn điều anh về làm trưởng phòng quản lý nhân sự trạm X. Bao nhiêu người đồng nghiệp chờ mong được bổ về chỗ này . Bởi công việc nhẹ nhàng gần thành phố, không xa căn nhà gia tài ba mẹ anh để lại . Nhưng anh có cơ hội nhiều nhất bởi lý lịch tốt , lại là cựu quân nhân. Nhưng bản thân anh không thích lắm bởi sẽ trở thành người làm trong văn phòng , ngày ngày từ họp hành đến chỉ đạo. Mặt trời bắt đầu chuẩn bị lên , anh nghĩ
Show more

“ Cứ ra phỏng vấn xong , tới đâu hay tới đó “.
Điều anh cảm nhận mấy năm qua từ ngày đất nước “đổi mới “, những tuyến đường đi ngang...Tình yêu đến rồi sao!?
“ Cứ ra phỏng vấn xong , tới đâu hay tới đó “.
Điều anh cảm nhận mấy năm qua từ ngày đất nước “đổi mới “, những tuyến đường đi ngang ruộng lúa ngày nào bây giờ nhà xây san xát. Xe đạp ngày một ít đi , xe máy với những khuôn mặt ngẩng cao tự hào thành quả vượt trội.
Vài lần tình cờ Anh nghe nói về Thuý với gia đình hạnh phúc mới đó đã có 2 con.
Làm sao anh quên được hàng chục lần
vòng tay ôm chặt , nụ hôn nóng bỏng nhưng phải kềm hãm không dám tiến xa hơn.!!
Anh nhìn qua cửa sổ, tàu chuẩn bị qua ngõ cong chữ S như bản đồ đất nước. Quán ăn bình dân tên Thuý đập vào mắt mấy năm qua nằm đơn độc bên con đường nhựa mới làm xong vào trong làng H. Ý nghĩ anh luôn tò mò muốn biết trong đó bán món ăn nào đặc biệt!? Người đàn bà có tuổi tên Thuý hay cô gái cùng tên vừa chập chững vào đời?! Bởi lúc nào anh đi ngang cũng thấy người vào ra !!
Xuống trạm xe lửa hơn 2 giờ chiều, anh lẩm bẩm
“ Hôm nay ngày nghỉ , tại sao ta không đi đến quán tìm hiểu chỉ cách đây gần 20 cây số.” Ghi tên mượn chiếc xe máy cô thu ngân chỉ anh trên tờ giấy
“ Anh hãy ghi vào đây một địa chỉ nơi đến cho hợp lệ”
Anh hỏi
“ Tôi chỉ biết quán tên Thuý ở làng H”.
Cô gái cười
“ Cứ viết vậy đi anh”.
Quán chiều nay dường như đóng cửa, không có chiếc xe đạp hay xe máy đậu trước cổng. Nghe giọng cô gái trẻ hát vừa đánh đàn guitar
“ Cho tôi được một lần
Nhìn hoa giăng đầu ngõ
………
Cho tôi được một lần
Nhìn trăng soi trọn tối
Một lần nhìn mây ngủ quên trôi
………
Người người cùng chung vui một lối.
Đời thôi không lừa dối vì đã yêu thương rồi.”
Cô ngước lên mỉm cười quyến rũ khi
thấy anh đứng trước cổng không biết tự lúc nào!?
Anh ngần ngại
“ Lâu lắm mới nghe lại bài hát này”
Cô giỡn
“ Lâu lắm mới gặp một người nhiều tâm sự “.
Anh bước xuống xe
“ Hôm nay quán đóng cửa sớm?!
Cô lắc đầu
“ Quán lúc nào cũng đóng cửa với người không có duyên “.
Anh ngẩn ngơ
“ Cô nói gì tôi không hiểu?”
Cô bước đến dắt chiếc xe của anh dựng vào một góc
“ Ngày ngày những chuyến tàu đi ngang đây nhưng không có nghĩa ai cũng nhìn thấy quán ăn này.”
Anh vẫn không hiểu
“ Bao năm qua tôi vẫn thấy quán ăn người vào ra khi đi ngang!?”
Cô gái cầm tay anh dắt vào nhà
“ Bởi anh có duyên với thế giới của em”.
“ Thế giới của cô?!”
Cô gật đầu kéo ghế cho anh ngồi
“ Chờ em một tý, chắc anh đói bụng để em lấy bánh nhân thịt mời .”
Cô uyển chuyển thân mình như không xương trong bộ đồ ngủ mặc ở nhà. Nàng đặt dĩa 4 cái bánh còn nóng, lấy ly rót nước trà mùi hương bốc lên thơm như da thịt con gái
“ Mời anh món đặc sản gia đình. Em xin nhận xét thô thiển về thế giới của anh hôm nay và ngày anh sanh ra cũng không khác gì mấy!?Con người tranh đua kiếm tiền trục lợi dùng hết thủ đoạn vượt qua kẻ đi cùng con đường. “ Gặp thời thế, thế thời phải thế” hỉ nộ ái ố sân si đẫy con người vào nguy cơ tự diệt bản thân mình. Anh lại khác….
Anh cắt ngang
“ Tôi có gì khác đâu?
Cô lắc đầu
“ Anh là người đàn ông tốt nhiều bản chất thiện lương nhưng cũng có nhiều mất mác trong cuộc đời nên tâm tư lúc nào cũng trống vắng. Thật ra tất cả chúng ta ai ai cũng có khoảng trống tâm hồn ,nhiều hay ít thôi mỗi người một khác!!”
Anh uống miếng nước trà
“ Cô có vẻ hiểu nhiều về tôi nhưng dường như tụi mình chưa từng gặp nhau?!”
Cô cắt miếng bánh làm 4 đưa mời
“ Anh chắc có đọc chuyện Ngưu Lang Chức Nữ và mối tình chia cắt bởi dải Ngân Hà?”
Anh ăn một miếng
cười
“ Đó là chuyện thần thoại không tưởng?
Cô đừng nói với tôi kiếp trước hai đứa chúng ta có mối tình duyên như chàng Ngưu?”
Cô gật đầu
“Từa tựa như vậy!!
Cho em hỏi anh câu này. Thường thường từ 4 giờ đến 7 giờ có bao nhiêu chuyến xe lửa chạy ngang đây? Nãy giờ anh có nghe tiếng tàu bấm còi khi qua đường cong không?”
Anh giựt mình
“ Tôi bây giờ mới thấy lạ, có ít nhất một chuyến về Bắc , một xuôi Nam sao nãy giờ không nghe hay thấy chạy qua!?
Cô gái nhìn anh thành thật
“ Bởi anh đang ở trong thế giới của em , hoàn toàn cách biệt ngăn cách bằng tấm tường vô hình “.
Anh tìm hiểu
“ Ý cô nói tôi có duyên với thế giới của cô nên mới thấy và đi vào được!?”
“ Đúng rồi!”
Anh cười buồn
“ Cuộc đời tôi đi đâu cũng đem đến nổi buồn và không may mắn. Nếu đến đây chỉ làm thế giới cô thất vọng thôi!!”
Cô nhẫn nại
“ Hãy cho em biết anh muốn gì?”
Anh nhìn xa xa mặt trời như không muốn đi xuống
“ Chắc cô cũng đoán được ý nghĩ của tôi. Bao năm qua tôi mãi đi tìm cuộc sống thầm lặng , một mái nhà nhỏ êm đềm…
Cô cắt ngang lời anh vỗ tay, chỉ anh từ xa
“ Có phải như vậy không?”
Anh thấy sốc khi trước mặt bây giờ đã biến thành ngôi nhà của mộng mơ bên cây cầu nhỏ. Dòng thác nước đỗ chảy nhẹ ra hồ nước trong xanh.
Anh ngập ngừng
“ Và một bóng hồng như cô hiểu nỗi lòng của tôi.”
Cô đứng dậy nở nụ cười thật tươi
“ Em đã chờ đợi giây phút này bao năm qua.”
Cô cầm tay anh , bàn tay thật ấm như hâm nóng tâm tư cô độc . Đôi mắt đó , đôi môi đó mùi thơm da thịt làm anh quên hết khi bước vào nhà mới.
Người công an hỏi cô gái cho thuê xe
“Ông ấy nói với cô đi đến quán Thuý làng X ?”
Cô khuôn mặt sợ hãi bởi nghe nói người đàn ông bị mất tích cả tuần nay
“Dạ ông ấy nói muốn đi tới quán Thuý và ghi vào giấy như vậy!”
Người công an
“ Tụi tôi tìm được chiếc xe trong làng X nhưng ai cũng nói không có quán ăn Thuý ở địa phương này”.
Lời kết
Thế giới hôm nay nhìn đầy ắp những tội lỗi lường gạt bức hiếp tranh chấp đê hèn. Có người tìm quên dựa vào cửa Phật, có kẻ nương bóng giáo đường hay mơ mộng vào thế giới “hoang tưởng”. Ai may mắn được một mái ấm nhỏ gia đình, ít nhất khỏa lấp một phần lớn khoảng trống .
Nhưng không có nghĩa đôi khi ngồi trầm ngâm hy vọng thế giới ngày mai sẽ tốt đẹp hơn như câu cuối bài hát Cho tôi được một lần
“…….Người người cùng vui một lối . Tình yêu không lừa dối vì đã yêu thương rồi?
Phải không các bạn??!
Đ.d.H
Ngày 24 tháng 2 năm 2022 Show more 3 months ago


Choi Seo Eun, đăng quang Miss Korea 2021
Cuộc thi Hoa Hậu Hàn Quốc – Miss Korea 2021 lần thứ 65 đã chính thức khép lại với màn đăng quang của người đẹp Choi Seo Eun. Tân Hoa hậu sinh năm 1995 ở Seoul.
Choi Seo Eun được đánh giá là có vẻ đẹp như minh...Choi Seo Eun, đăng quang Miss Korea 2021
Cuộc thi Hoa Hậu Hàn Quốc – Miss Korea 2021 lần thứ 65 đã chính thức khép lại với màn đăng quang của người đẹp Choi Seo Eun. Tân Hoa hậu sinh năm 1995 ở Seoul.
Choi Seo Eun được đánh giá là có vẻ đẹp như minh tinh, vừa dịu dàng khả ái lại có ngũ quan sắc nét, nụ cười tươi tắn có khả năng hút hồn người đối diện.
Không chỉ sở hữu nhan sắc ấn tượng, thành tích học tập của nàng Hậu cũng xuất sắc không kém. Năm 14 tuổi, người đẹp giành học bổng và lên đường sang Mỹ du học để theo đuổi giấc mơ. Sau đó, cô tốt nghiệp tốt nghiệp Khoa Mỹ thuật Hội họa của Viện Pratt – một trường cao đẳng nghệ thuật tư thục danh tiếng ở New York.
Nguồn: Internet
Show more
5/2/2022: Vòng Tay Cha Mẹ Việt Mời Tham Gia Hội Tết Qua Mạng
Mừng Xuân Nhâm Dần 2022!
Vòng Tay Cha Mẹ Việt kính mời các gia đình có con em khuyết tật và tự kỷ tham gia Hội Tết với VTCMV qua mạng vào đêm thứ Bảy, ngày 5 tháng 2 năm 2022 từ 6-8 giờ tối.5/2/2022: Vòng Tay Cha Mẹ Việt Mời Tham Gia Hội Tết Qua Mạng
Mừng Xuân Nhâm Dần 2022!
Vòng Tay Cha Mẹ Việt kính mời các gia đình có con em khuyết tật và tự kỷ tham gia Hội Tết với VTCMV qua mạng vào đêm thứ Bảy, ngày 5 tháng 2 năm 2022 từ 6-8 giờ tối.
Hạn chót đăng kí là ngày ngày 15 tháng 1 năm 2022 để BTC gửi bao lì xì về cho các gia đình.
Đặc biệt mong các quý phụ huynh đăng kí cho các con tham gia chương trình talent show để các con có thể chia sẻ tài năng và ưu điểm của mình, đơn giản như là tranh con vẻ, hát, đọc thơ, kể chuyện, chúc tết…
Sau khi quý phụ huynh đăng kí, VTCMV sẽ gửi đường zoom link để quý vị đăng nhập sau.
Xin cảm ơn và mong các gia đình tham gia.
VTCMV
@RSVP Tet Vòng Tay Cha Mẹ Việt 2022
Do tình hình dịch bệnh vẫn chưa ổn và tuân thủ theo hướng dẫn của Thống Độc bang Massachusetts, Vòng Tay Cha Mẹ Việt sẽ tổ chức hội Tết cho các con và các gia đình qua mạng vào tối thứ bảy ngày 5 tháng 2 năm 2022 từ 6 - 8 giờ tối.
Để giúp cho Ban Tổ Chức Vòng Tay Cha Mẹ Việt có thể chuẩn bị đủ bao lì xì cho các con, đề nghị quý phụ huynh điền đầy đủ thông tin đăng kí bên dưới bao gồm thông tin về địa chỉ, điện thoại, số trẻ tham gia để BTC gửi bao lì xì qua đường bưu điện về cho các gia đình. Han chot dang ki Các thông tin về trẻ và gia đình sẽ được giữ bảo mật trong Vòng Tay Cha Mẹ Việt.
Nhóm Vòng Tay Cha Mẹ Việt sẽ truyền tải hội Tết qua Facebook live, nếu quý Phụ Huynh không muốn chia sẻ hình ảnh của mình và các con, vui lòng cho VTCMV biết.
docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSc0rG7GkKW5YOnD2V…
Chân thành cảm ơn!
VongTayChaMeViet
Show more
