Ý nghĩa tục ngữ 'Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh' nói đến điều gì?
Con cái sinh ra không ít thì nhiều cũng có những nét giống cha mẹ, không chỉ về ngoại hình mà còn cả tính cách. Ông cha ta có câu "Con nhà tông không giống lông cũng...Ý nghĩa tục ngữ 'Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh' nói đến điều gì?
Con cái sinh ra không ít thì nhiều cũng có những nét giống cha mẹ, không chỉ về ngoại hình mà còn cả tính cách. Ông cha ta có câu "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh".
1. Giải thích câu tục ngữ "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" là gì?
"Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" là câu tục ngữ đã có từ xưa của cha ông ta và cho đến nay nó vẫn còn được sử dụng rất phổ biến trong cuộc sống hàng ngày. "Tông" ở đây có nghĩa là tông chi họ hàng, là thân thích, hay đơn giản và gần gũi nhất chính là cha mẹ của chúng ta. "Lông" và "cánh" ở đây được hiểu là những đặc điểm tính cách hay ngoại hình của cha mẹ. Cha mẹ thế nào thì con cái thế ấy, không giống điểm này cũng sẽ giống điểm khác.
Đã là con cái thì luôn có phần nào đó giống cha mẹ
Chính vì thế, người ta thường dùng câu "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" khi muốn nhận xét một ai đó giống với cha mẹ của họ. Ví dụ khi bạn học giỏi và cha mẹ bạn cũng rất thành đạt, bạn sẽ thường xuyên nghe được lời nhận xét "Đúng là con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" từ mọi người xung quanh như một lời khen ngợi.
2. Tại sao nói "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh"?
Những câu nói của cha ông ta ngày xưa thường được đúc rút từ sự quan sát tỉ mỉ và kinh nghiệm qua bao đời, nhưng không vì thế mà nó thiếu tính chính xác theo khoa học. "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" cũng như vậy.
Về mặt sinh học, con cái luôn luôn sở hữu một nửa bộ gen từ cha và một nửa bộ gen từ mẹ, hay nói rộng ra chính là mang “dấu ấn” di truyền của cha mẹ, ông bà. Chính vì thế, không ít thì nhiều, con cái luôn sở hữu một vài đặc điểm nào đó giống cha hoặc mẹ, ví như đôi mắt, làn da, mái tóc,…
Show more
Bên cạnh ngoại hình bên ngoài, con cái cũng sẽ giống cha mẹ phần nào...Ý nghĩa tục ngữ 'Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh' nói đến điều gì?
Bên cạnh ngoại hình bên ngoài, con cái cũng sẽ giống cha mẹ phần nào về thói quen, sở thích và tính cách. Đứa trẻ nào sinh ra cũng như một trang giấy trắng, và những người xung quanh chính là những người tô vẽ lên trang giấy ấy để hình thành nhân cách cho trẻ.
Những năm tháng đầu đời, trẻ học tập phần lớn từ việc quan sát mọi thứ xung quanh. Và cha mẹ luôn là người dành nhiều thời gian bên cạnh, gần gũi với con trẻ nhất, vì thế họ đóng vai trò rất lớn trong việc hình thành tính cách con trẻ.
Nếu sinh ra trong một gia đình có truyền thống hiếu học, trẻ sẽ sớm nhận thức được tầm quan trọng của học tập và không ngừng nỗ lực. Sinh ra trong gia đình hạnh phúc, được yêu thương đủ đầy, trẻ lớn lên cũng sẽ giàu tình thương và biết quan tâm đến người khác. Ngược lại, nếu từ nhỏ, trẻ đã phải lớn lên trong gia đình không hạnh phúc, bạo lực thì hoàn cảnh gia đình có thể tác động khiến trẻ trở nên tự ti hoặc có tính cách cực đoan.
3. "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" có luôn luôn đúng?
Đôi khi, chính cái “nhà tông” phải “giống lông giống cánh” lại trở thành áp lực cho con trẻ
"Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" đơn giản chỉ là một câu nói hàm nghĩa nhận xét con cái giống với cha mẹ, nhưng hiện nay cũng có không ít người vịn vào đó để rồi có cái nhìn quá khắt khe với con trẻ.
Có những gia đình danh giá để duy trì cái "danh giá" của gia đình mình mà ép con cái phải phát triển theo kỳ vọng của những người đi trước, phải tuân theo những quy tắc, chuẩn mực khắt khe ngay từ tấm bé để trở thành "con nhà nòi".
Hay có những đứa trẻ bị gán cho vô số danh tiếng không hay, phải chịu bao ánh nhìn kỳ thị chỉ vì lỗi lầm của cha mẹ. Có những đứa trẻ dù vô cùng ngoan ngoãn nhưng lại bị đối xử bất công chỉ vì một tiếng không hay,… Điều này cũng tác động không nhỏ đến tâm lý và sự trưởng thành của trẻ.
Con cái thừa hưởng được những điều tốt đẹp từ cha mẹ là tốt nhưng không có cũng không sao
Câu nói "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" của cha ông ta dùng để khen ngợi con cháu tiếp nối được truyền thống gia đình, thừa hưởng những điều tốt đẹp. Nếu giống được bố mẹ thì đáng quý nhưng nếu chẳng giống thì cũng không sao, không nên lấy đó làm ràng buộc để mà can thiệp quá mức đến định hướng và sự phát triển của con cháu.
Bên cạnh đó, chúng ta cũng không nên vì câu nói này mà có cái nhìn hà khắc, định kiến với con trẻ. Môi trường là một phần quyết định tính cách, thế nhưng đó không phải là tất cả. Có những đứa trẻ dù lớn trên trong môi trường chưa tốt nhưng vẫn trưởng thành tốt và thành công trong xã hội.
4. "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" tiếng Anh
Không chỉ ở nước ta, trong văn hóa nước bạn cũng có những câu thành ngữ tiếng Anh có ý nghĩa tương tự như "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh". Không những thế, trong tiếng Anh còn có đến 3 cách diễn đạt của câu nói này.
Trong tiếng Anh cũng có thành ngữ tương tự “Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”
Thành ngữ "The search apple doesn't fall far from the tree" là cấu trúc thường được sử dụng nhất. Dịch sát nghĩa có nghĩa là quả táo thì không bao giờ rụng xa gốc cây cả. Ta có thể hiểu nó tương tự như câu "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" mà ông cha ta để lại. Nó được dùng như sau:
Ví dụ: It's not surprising that you have the same interests as your mother. The search apple doesn't fall far from the tree.
(Không mấy ngạc nhiên khi bạn có cùng đam mê với mẹ của mình. Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh.)
Ngoài thành ngữ trên, khi người ta muốn diễn đạt về sự giống nhau của con cái với cha mẹ, trong tiếng Anh còn có thành ngữ "Like father, like son". Câu này dịch ra có nghĩa là cha nào con nấy.
Ví dụ: You're as good at cooking as your dad. Like father and son.
(Bạn nấu ăn giỏi như bố bạn vậy. Đúng là cha nào con nấy.)
Bên cạnh đó, khi muốn nói rằng giống ai đó về ngoại hình và tính cách, bạn có thể sử dụng cấu trúc "to take after someone". Đây không phải là một thành ngữ nhưng là một cấu trúc được sử dụng rất thường xuyên trong giao tiếp.
Ví dụ: I take after my father. We both love art and music.
(Tôi giống với cha mình. Chúng tôi đều yêu thích hội họa và âm nhạc.)
Xem thêm: “Con hư tại mẹ cháu hư tại bà” nghĩa là gì?
5. Những câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ nói về tình cảm gia đình, quan hệ máu mủ
Kho tàng ca dao tục ngữ nước ta có rất nhiều câu nói về tình cảm gia đình
Trong gia đình, ngoài sự giống nhau về ngoại hình tính cách còn có tình cảm yêu thương, sẻ chia đùm bọc. Sau đây mà một số câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ đặc sắc nói về tình cảm gia đình mà ông cha ta để lại:
1. Con dại cái mang.
2. Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà.
3. Cha mẹ sinh con, trời sinh tính.
4. Con hơn cha là nhà có phúc.
5. Mẹ dạy thì con khéo, cha dạy thì con khôn.
6. Chồng nào vợ nấy.
7. Con người có tổ có tông
Như cây có cội như sông có nguồn.
8. Cha nào con nấy.
9. Chị ngã em nâng.
10. Một giọt máu đào hơn ao nước lã.
Con cái luôn thừa hưởng phần nào tính cách và khả năng của cha mẹ
11. Con có cha như nhà có nóc.
12. Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
13. Cá không ăn muối cá ươn
Con cãi cha mẹ trăm đường con hư.
14. Máu chảy ruột mềm.
15. Anh em trên kính dưới nhường
Là nhà có phúc mọi đường yên vui.
16. Con có mẹ như măng ấp bẹ
Bài viết trên giải thích cụ thể ý nghĩa câu tục ngữ "Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh" cũng như cung cấp thêm cho bạn nhiều câu ca dao tục ngữ hay nói về tình cảm gia đình. Hy vọng nó phần nào giúp bạn hiểu rõ hơn về câu nói mà ông cha ta để lại.
Nguồn /ST/ ảnh: Internet Show more 2 years ago
Không Đầu Không Đuôi…
Tôi loay hoay mấy bận mà không viết được, trong lòng vẫn còn nhiều cảm xúc lẫn lộn thật khó nói nên lời. Những cảm xúc cứ cuồn cuộn làm cho tôi không biết nên bắt đầu viết như thế nào, vả lại những điều mắt thấy tai nghe,...Không Đầu Không Đuôi…
Tôi loay hoay mấy bận mà không viết được, trong lòng vẫn còn nhiều cảm xúc lẫn lộn thật khó nói nên lời. Những cảm xúc cứ cuồn cuộn làm cho tôi không biết nên bắt đầu viết như thế nào, vả lại những điều mắt thấy tai nghe, những câu chuyện không đầu không cuối đầy ắp nên không biết điều nào nên lấy cái nào lược bớt đi.
Bước đầu tiên khi về là gặp ngay những bộ mặt lầm lì, những ánh mắt xét nét của nhân viên hải quan. Họ hầu như vô cảm, sau khi xem xét hộ chiếu, thị thực xong. Họ chẳng chịu trả lại cho khách. Họ cứ ngồi quan sát dòng người đang xếp hàng, ánh mắt liếc ngang liếc dọc tìm kiếm và lượng định con mồi. Trước khi đi ai cũng bảo kẹp tiền vào hộ chiếu để họ làm việc cho nhanh. Tôi thì không! Kiên quyết không! Đồng hương gốc mít cũng lạ thiệt, khi ở bên ngoài thì hùng hổ lắm nhưng về đến cửa khẩu là khép nép, khúm núm và ngoan ngoãn chi lạ!
Những ngày ở Sài Gòn tôi lang thang nhiều nơi để tìm lại những kỷ niệm xa xưa, thật tình mà nói thì hoàn toàn thất vọng, có lẽ tôi sống bằng nhiều tâm tưởng, bằng mộng mơ nên khi đối diện thực tế thì vỡ mộng! Khi chưa về tôi vẫn mường tượng Sài Gòn thế này, Sài Gòn thế kia nhưng về rồi thì ngán! Cả một biển người trên đường phố, xe cộ gầm rú đinh tai nhức óc, dòng xe cuồn cuộn chen kín các ngả đường, ở những giao lộ thì thật kinh khủng, phải nói là một sự hỗn loạn không thể tưởng được. Hình như tất cả mọi người tuôn hết ra đường để mưu sinh? Những quán xá, tiệm buôn hai bên đường, những khu chợ, hẻm… Mọi người tràn ra chen lấn cả vỉa hè thậm chí cả lòng đường. Sài Gòn chỉ sang trọng và đẹp ở vài khu vực quận nhất, quận ba còn lại thì cả thành phố cũng như ngày nào. Chợ Lớn cũng thế, cũ kỹ, ồn ào, dơ dáy…
Show more
Sài Gòn ngày nay phân hóa rất mạnh, những cao ốc mọc lên nhan nhản, nhất là khu vực bờ sông Sài Gòn, khu vực Thảo Điền, Phú Mỹ Hưng…...Không Đầu Không Đuôi…
Sài Gòn ngày nay phân hóa rất mạnh, những cao ốc mọc lên nhan nhản, nhất là khu vực bờ sông Sài Gòn, khu vực Thảo Điền, Phú Mỹ Hưng… Và ở những khu này thì đa số là người Hàn quốc, người ngoại quốc. Họ là những doanh nhân, nhân viên của các công ty sang Việt Nam làm ăn và sinh sống. Sài Gòn hoa lệ, Sài Gòn hòn ngọc viễn đông… chỉ e là ngôn từ trong sách vở mà thôi! Các quan lạc quan tếu, mạnh miệng tuyên bố: ”Nơi đáng sống nhất quả đất”, “chẳng thua gì Singapore, Paris…”, “Cột điện cũng rủ về đây sống”… Nếu các vị thử đi một vòng kênh Nhiêu Lộc, Thị Nghè thì ắt hẳn tắt tiếng, nước đen ngòm, rác rến lềnh phềnh, hôi thối dễ sợ ấy là đã cải tạo rồi đấy nhé! Những hàng cây xanh tuổi đời trăm năm bị cắt sạch ráo rồi. Trẻ em, người già, người tàn tật xin ăn, bán vé số khắp phố phường. Nạn cướp giật không còn phải nói nữa, bây giờ lớp người xài ma túy, thuốc lắc tràn lan. Những nhóm giang hồ xã hội đen lộng hành như chỗ không người, chúng kéo lê mã tấu tóe lửa trên đường. Sài Gòn mưa là ngập, thậm chí không mưa cũng ngập.
Tôi ghé thăm một nhà người thân ở Thanh Đa, Bình Thạnh, khi đến rất bình thường, khi về, bước ra cửa thấy nước đã lênh láng đến tận đầu gối. Hòn ngọc Viễn đông như thế này sao? Có một điều không thể phủ nhận là ở Sài Gòn cũng sướng thật, có tiền là ăn chơi mát trời ông địa, muốn gì cũng có, thích gì cũng chìu, rượu thịt, mát xa, gái gú… không thiếu món nào. Giới có tiền, Việt kiều, đại gia cứ ăn chơi phè phỡn như thể những ông trời con.
Sài Gòn ngày xưa, Sài Gòn trong tâm tưởng của tôi là những con đường rợp mát hàng me, hàng xà cừ, những cây dầu thả trái xoay tít trên không trung. Sài Gòn ngày xưa đẹp, thanh lịch dễ thương. Sài Gòn nay nhiều cao ốc hơn, giàu có hơn, hiện đại hơn nhưng quá xô bồ, hỗn tạp và rất nghiệt ngã. Sài Gòn nay rác rến quá nhiều, rác khắp mọi nơi, bụi đất kinh khủng, bụi bám trên bề mặt của nhà cửa, xe cộ, trên mọi vật và dĩ nhiên trên cả áo quần và trên mặt người.
Có một điều tôi nhận thấy là quê hương mình giờ nhiều rác quá, chỗ nào cũng rác, thành phố, thị trấn, thôn quê, đồng ruộng, sông biển, núi rừng… đâu đâu cũng rác thải, nhiều nhất là túi nylon, hộp xốp… Người quê mình giờ xài túi nylon kinh khủng quá, món ăn thức uống, vật dụng… bất cứ thứ gì cũng đựng trong túi nylon, rác thải bừa bãi khắp mọi nơi. Người ta có thể ngồi ăn thoải mái vui vẻ ngay cạnh miệng cống, bàn ghế bé tí tẹo và trên mặt đất rác, giấy, thức ăn thừa, nước bẩn… vung vãi lung tung. Hình như mọi người đã quen sống chung với rác nên chẳng ai thấy dơ.
Người quê mình giờ ăn nhậu kinh khủng quá, có thể nhậu bất cứ lúc nào, mà đã nhậu là nhậu tới bến mới chịu. Sài Gòn cũng như cả nước quán nhậu khắp mọi ngả đường, có thể nói là sáng cà phê chiều nhậu. Ngày nay nam nữ bình đẳng, chị em cũng nhậu không kém gì nam nhi. Ở quê mình mà không nhậu thì không làm ăn gì được, mọi giao dịch, mọi công đoạn của công việc đều bắt đầu ở bàn nhậu. Hạng sang thì nhà hàng tửu điếm cao cấp. Hạng xoàng hơn thì có những quán bậc trung, còn hạ lưu hơn nữa thì quán bình dân. Quán nhậu và những tiệm Karaoke luôn làm hài lòng khách bằng mọi chiêu mà họ có thể nghĩ ra.
Trước khi về tôi có nhiều dự định sẽ làm việc này, thăm người nọ… nhưng khi về đến nơi thì chẳng làm được việc gì cả, ngay cả việc đến bái kiến thầy, một bậc long tượng thiền môn thời hiện đại cũng không làm được. Có quá nhiều trở ngại và khó khăn đối với tôi. Duy có mỗi một việc không có trong dự tính lại xảy ra. Tôi đã gặp nhóm nhà văn, nhà thơ, họa sĩ của tạp chí Quán Văn: Họa sĩ Lê Triều Điển, họa sĩ kiêm thi sĩ Lê Triều Hồng Lĩnh, nhà văn Đặng Châu Long, nhà văn Trương Văn Dân và vợ là nữ văn sĩ Elena…
Chúng tôi gặp nhau ở cà phê “Tắt Đèn” tại chung cư Ngô Tất Tố. Các nghệ sĩ này vẫn gặp nhau hằng tuần ở quán cà phê cóc của chung cư và gọi vui là vậy. Tạp chí Quán Văn hình thành và duy trì mười mấy năm nay là nhờ công sức và tâm huyết của anh Nguyên Minh, anh đã tuổi cao sức yếu nhưng vì đam mê văn thơ mà một mình đứng ra cáng đáng công việc. Anh đã dành hết công sức và tâm huyết để Quán Văn được sống. Quán Văn có thể xem như báo ngoài luồng, không phải dòng chính thống. Người phụ trách phải xin giấy phép và phải rất linh hoạt, uyển chuyển để nó được sống. Quán Văn là sân chơi của những cây bút còn sót lại từ trước bảy lăm và những cây bút sau này nhưng có quan điểm tương đồng với nhau.
Người quê mình giờ giàu có và khá giả hơn xưa rất nhiều, rất nhiều người giàu lên và rất nhiều đại gia. Người quê mình hễ giàu có một tí là cố khuếch trương lên cho cả làng biết, thậm chí không giàu cũng làm ra vẻ giàu. Người giàu dù chỉ là cấp phường, xã cho đến hàng đại gia cấp tỉnh thành hay cấp quốc gia… đều có chung đặc điểm là “chảnh” và rất khinh người, cách đối xử của người giàu ở quê mình đối với người nghèo rất hách dịch. Quê mình giờ đồng tiền là tối thượng, nó sai xử hết mọi mối quan hệ trong xã hội và mọi người đổ xô đi kiếm tiền. Mục đích một bộ phận người mình giờ chỉ có tiền, tiền và tiền. Một phần lớn người mình chỉ sống gói gọn trong công thức: Làm tiền (bằng mọi giá), làm tình và ăn nhậu, ngoài ba việc ấy ra thì chẳng quan tâm bất cứ thứ gì khác!
Người mình giờ tràn ra đường để kiếm tiền, cảnh sát công lộ cũng tranh nhau chi tiền để được đứng đường, đứng đường mới có tiền, còn như ngồi bàn giấy thì treo mỏ. Người mình giờ mê tín một cách không tưởng tượng nổi, chức quyền càng cao càng mê tín bạo hơn. Họ có thể cúng bái từ gốc cây, cục đá, con vật… cho chí những hiện tượng tự nhiên rất bình thường. Họ đốt vàng mã nhiều không sao kể xiết, vàng mã không còn là những món: Tiền, vàng, bạc, áo quần như ngày xưa, giờ những lò sản xuất cập nhật nhanh chóng làm ra tất cả nhựng món đồ theo trào lưu hiện đại như: iPhone, iPad, Apple Watch, máy tính… Cứ đến ngày mùng hai và ngày mười sáu âm lịch của mỗi tháng là cả Sài Gòn nhà nào cũng bày mâm cúng trước nhà, trước xe, trước sạp hàng, trước cửa tiệm… Họ cúng ai, cúng gì hổng biết nhưng khói nhang nghi ngút, tro đốt vàng mã bay khắp phố phường. Dân mê tín một, quan gia và đại gia mê tín gấp ngàn lần, bọn họ đi chùa, miễu, đình, am… khắp nơi, sẵn sàng bỏ ra bạc tỉ để hối lộ thánh thần, rất hăng say góp của xây mới hay làm mới lại những cơ sở thờ tự dù là chánh phái hay tà môn ngoại đạo. Quan gia giờ người nào cũng xây nhà thờ họ, lập gia phả… thậm chí đúc tượng để lại cho đời sau.
Về quê gặp thân nhân, gặp bạn bè thì vui thật, nhưng tôi nhận ra về chơi dăm ba bữa thì được chứ ở lâu dài thì chắc chắn là không được! Tôi biết mình sẽ rất khó khăn để tái hòa nhập lại với môi trường sống như thế này. Tôi biết tánh tôi, tôi biết tôi sẽ bị loại khỏi cuộc chơi sớm thôi! Thật sự tôi không thể chịu nổi cái cung cách của người mình, sao mà nó lề mề, lùi xùi và luộm thuộm quá. Người mình nhậu và hút thuốc kinh khủng quá, hút thuốc mọi lúc, mọi nơi. Khói thuốc lá ám ảnh tôi vào tận trong giấc ngủ chập chờn.
Người mình với chính quyền giống như hai đường song song, quan nói mặc quan, ai nghe cũng biết xạo nhưng cũng phải nghe và phải làm theo. Ai cũng biết xạo nhưng ai cũng cười mà chẳng ai dám nói khác. Dân thích Mỹ, khoái Tây nhưng quan thì ôm Tàu. Quan nói có thì dân nói không, quan bảo không thì dân nói có. Tuy vậy cũng có điểm chung, cả dân lẫn quan đều tìm đường cho con cái mình sang Mỹ sang Tây. Những kẻ giàu có dù là quan hay dân cũng đều cố kiếm cái thẻ xanh hay quốc tịch nước ngoài, mở tài khoản nước ngoài, mua nhà ngoại quốc lót ổ sẵn… Người mình giờ tếu lắm, hễ thấy biệt phủ, dinh thự hay gia sản kếch xù của quan là lập tức bảo rằng: “Giàu là do buôn chổi đót, chạy xe ôm, thả nái, bán trà đá, bán vé số…”
Tiểu Lục Thần Phong
(Ất Lăng thành, ngày 13/11/2022) Show more 2 years ago
LIKED: MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT NIỀM VUI ❤️ Nguyễn Ngọc Quang
❤️ Sống một ngày vui vẻ là... sống một ngày.
Dùng mạng sống để kiếm tiền... nhưng tiền lại không mua được mạng sống.
Dùng hạnh phúc để đổi lấy tiền... nhưng tiền lại không mua được hạnh phúc.
Dùng thời gian để kiếm tiền... nhưng tiền lại không mua được thời gian.
Cho dù dùng cả cuộc đời để có được tất cả tiền bạc của cả thế giới.... nhưng tiền bạc của cả thế giới cũng không mua lại được cuộc đời của bạn.
Vậy nên, những lúc làm việc thì hãy làm việc, lúc nên nghỉ ngơi thì hãy nghỉ ngơi, tận hưởng cuộc sống, trân quý tất cả những gì mà bạn có được.
❤️ Hãy yêu thương những người mà bạn yêu thương.... vui vẻ mà sống trọn từng ngày.
Sống một ngày vui vẻ là... sống một ngày, sống một ngày không vui vẻ cũng là... sống một ngày. Vậy tại sao chúng ta không trân quý hết thẩy, vui vẻ mà sống trọn một ngày chứ!
Cuộc sống vốn không như mơ, có nhiều thứ sẽ chẳng được như ý muốn. Đừng buông xuôi, đừng chán nản. Hãy nhìn mọi thứ ở góc độ khác.
❤️ Hãy mỉm cười và cảm nhận tình yêu thương, thay đổi cách sống để cuộc sống trở nên tốt đẹp, hạnh phúc và ý nghĩa hơn.
@Collect from anh Ngọc Quang videos collection profile.
Porsche 911 Turbo S Cabriolet mẫu xe đặc biệt này chỉ được sản xuất giới hạn khoảng 500 chiếc.
Anh Ngọc Quang toàn chơi colection những loại xe thứ dữ ít người có khả năng chỉ mua được 1 chiếc là...@Collect from anh Ngọc Quang videos collection profile.
Porsche 911 Turbo S Cabriolet mẫu xe đặc biệt này chỉ được sản xuất giới hạn khoảng 500 chiếc.
Anh Ngọc Quang toàn chơi colection những loại xe thứ dữ ít người có khả năng chỉ mua được 1 chiếc là ngon lành lắm rồi.
Show more
Chúc mừng 8/3: Thế nào mới thực sự là tôn vinh phụ nữ?Ngọc Minh
Thế nào mới thực sự là tôn vinh phụ nữ? (Ảnh: Pexels)
Ngày mùng 8 tháng 3 được gọi là ngày Quốc tế Phụ nữ. Ở Việt Nam, các nơi đều tổ chức những sự kiện chúc mừng ngày này, những món quà,...Chúc mừng 8/3: Thế nào mới thực sự là tôn vinh phụ nữ?Ngọc Minh
Thế nào mới thực sự là tôn vinh phụ nữ? (Ảnh: Pexels)
Ngày mùng 8 tháng 3 được gọi là ngày Quốc tế Phụ nữ. Ở Việt Nam, các nơi đều tổ chức những sự kiện chúc mừng ngày này, những món quà, những đóa hoa được trao tặng như một cách để tôn vinh phụ nữ. Nhưng nhìn ra nước ngoài, gần như không có mấy quốc gia nào tổ chức chào mừng ngày này, thậm chí còn không quan tâm đó là ngày gì. Vậy ngày 8/3 có phải là tôn vinh phụ nữ hay không, và thế nào mới thực sự là tôn vinh phụ nữ?
Ngày 8 tháng 3 vốn là ngày kỷ niệm việc phụ nữ được giải phóng. Nhưng tại sao lại phải giải phóng phụ nữ? Họ được giải phóng khỏi điều gì? Xã hội nhân loại từ hàng nghìn năm nay, bất kể là phương Đông hay phương Tây, đàn ông đều ra ngoài gánh vác việc xã hội, kiếm tiền nuôi gia đình, làm những công việc nặng nhọc… còn phụ nữ thì chăm sóc con cái, vun vén lo cho gia đình, làm công việc đối nội. Điều này phù hợp với sức khỏe và các đặc điểm sinh học của hai giới. Và cũng không phải tự nhiên mà có câu: “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”. Người đàn ông lo cho “cái vỏ”, còn đàn bà lo cho phần hồn của cái tổ ấm của họ, vai trò của họ nào có ít cao quý hơn đàn ông?
Trong xã hội cũ, vị trí, vai trò của người phụ nữ trong xã hội vẫn luôn được tôn vinh, điều này đi vào trong tâm thức của con người. Không phải tự nhiên mà các con sông lớn cung cấp phù sa nuôi dưỡng con người được gọi là “sông cái”, mảnh đất quê hương được gọi là “đất mẹ”, những người con đi xa nhớ nhất là vòng tay che chở, yêu thương mẹ mình.
Show more
Người ta hay nói rằng, các nước Á Đông có truyền thống trọng nam khinh nữ. Vậy tại sao trong...Chúc mừng 8/3: Thế nào mới thực sự là tôn vinh phụ nữ?
Người ta hay nói rằng, các nước Á Đông có truyền thống trọng nam khinh nữ. Vậy tại sao trong lịch sử Việt Nam có nữ vương như Trưng Trắc và Trưng Nhị, Trung Quốc có nữ Hoàng đế Võ Tắc Thiên, Nhật Bản có nữ Thiên hoàng Suiko… cùng vô số các nhà sử học, nhà thơ, từ, các trí thức nữ khác. Điều đó có nghĩa là xã hội vẫn luôn cho những người phụ nữ giỏi giang, có năng lực được chứng minh khả năng của mình, chứ ko phải ở trong cái vòng tròn quẩn quanh của công việc nội trợ gia đình như nhiều báo đài vẫn tuyên truyền.
Miền Nam trước đây lấy ngày khởi nghĩa Hai Bà Trưng ngày 6 tháng 2 âm lịch làm Ngày Phụ nữ Việt Nam.
Vậy tại sao thế kỷ 20 lại hô hào giải phóng phụ nữ? Giải phóng họ khỏi điều gì? Khỏi vị trí cao quý của họ trong tâm trí xã hội chăng? Nếu đã ở vị trí cao quý, sao họ lại cần phải hạ mình xuống để cạnh tranh những công việc tay chân hùng hục của đàn ông? Chẳng lẽ sinh hạ và nuôi dưỡng những đứa con khỏe mạnh, có ích cho xã hội, thành những giáo sư, tiến sĩ, bác sĩ, nhà khoa học, nhà du hành vũ trụ… giỏi giang lại ít cao quý hơn so với việc xây một ngôi nhà, phát triển một công ty tầm vóc… như đàn ông vẫn làm? Vậy nói “giải phóng”, chẳng phải là đang coi thường vai trò của họ hay sao?
Và kết quả của “giải phóng” đó là gì? Nếu như trước đây một người đàn ông đi làm, tiền lương của mình anh ta có thể nuôi sống cả gia đình, thì ngày nay, với một số lượng lớn phụ nữ ra nhập lực lượng lao động, tình hình cạnh tranh trên thị trường lao động ngày càng gắt gao, mức lương của người lao động nói chung càng ngày càng giảm, trong khi công việc lại bận rộn hơn, mức độ áp lực công việc xã hội càng thêm khủng khiếp.
Và người chịu hậu quả này lại chính là phụ nữ. Ra ngoài đi làm, gồng mình lên làm cả những công việc vất vả của đàn ông, thân thể vốn đã yếu đuối của phụ nữ đã khó chịu đựng được, rồi đi làm về họ vẫn phải chăm sóc gia đình, sức lực của họ thường xuyên bị vắt kiệt. Và càng cố gắng chứng tỏ mình mạnh mẽ, giỏi giang, đảm nhận được cả những công việc của đàn ông, họ lại càng trở nên ngày càng nam tính hóa, càng tự mãn và bất cần.
Đó có phải là quy luật không? Khi đàn bà càng nam tính, mạnh mẽ, càng có xu hướng lấn át người đàn ông trong gia đình. Nhu cầu được chở che của họ càng ít đi thì người đàn ông của họ càng ít nam tính hơn, và khi không được thỏa mãn lòng tự tôn, người đàn ông càng có xu hướng rời xa gia đình hơn. Và có phải là ngẫu nhiên không khi từ khi phong trào giải phóng phụ nữ được khởi xướng, tỷ lệ ly hôn, ngoại tình bỗng nhiên tăng vọt?
Người chịu hậu quả thê thảm nhất trong quá trình này là những đứa trẻ. Khi phụ nữ đi làm, họ phải phó mặc con cái của họ cho nhà trẻ, người giúp việc, trường học… Không có bàn tay mẹ thường xuyên chăm sóc, đứa trẻ dễ tự kỷ hơn, hung bạo hơn, và dễ mắc các bệnh tâm thần và trầm cảm hơn. Vì vậy, có ngẫu nhiên không khi từ lúc phong trào giải phóng phụ nữ ra đời, tỷ lệ những thanh thiếu niên nghiện ma túy, trở thành tội phạm cao hơn so với những năm trước đó rất nhiều.
Khi người phụ nữ ra ngoài cạnh tranh trực tiếp với đàn ông, tâm tranh đấu của họ cũng trở nên ngày càng mạnh mẽ, những đòi hỏi, dục vọng của họ càng ngày càng cao, vượt qua cả những khuôn phép mà nhân loại hàng nghìn năm trước đã gây dựng để duy trì sự ổn định của xã hội loài người: phong trào giải phóng tình dục ra đời!
Với phong trào này, không chỉ phụ nữ, mà cả xã hội đã giải phóng bản ngã của mình, con quỷ dục vọng tự do được tung hoành, đạo đức nhân loại cũng theo đó mà trượt xuống. Khi đã phóng túng thì hiển nhiên sẽ có hậu quả, việc mang thai ngoài ý muốn tràn lan. Để rồi, nạn phá thai tràn lan chỉ trong vòng chưa đến một thế kỷ qua đã giết chết hàng trăm triệu sinh linh khi chúng còn chưa kịp chào đời.
Con cái hư hỏng, gia đình tan nát, giết chính những đứa con của mình khi chúng còn trong bụng mẹ, sức lực cạn kiệt, … đó có phải là điều phụ nữ muốn không? Vậy hỏi rằng họ được điều gì khi hô hào giải phóng chính mình? Phụ nữ vốn được ví như nước, dịu dàng, nhu mì nhưng lại có sức mạnh làm mòn cả đá, nuôi dưỡng vạn vật, nhưng tự họ đã tước đi thứ vũ khí tuyệt vời nhất mà thiên nhiên đã ban tặng cho mình khi đòi giải phóng.
Về điều này, nhận xét của Thánh Gandhi rất xác đáng: “Tôi tin tưởng vào sự giáo dục thích ứng cho phụ nữ. Nhưng tôi cũng tin tưởng phụ nữ không đóng góp cho thế giới bằng cách bắt chước hay chạy đua với người đàn ông. Phụ nữ có thể thi đua, nhưng không thể tiến đến đỉnh cao bằng cách bắt chước người đàn ông.”
Ở đây chúng ta có thể nhìn vào sự thông thái của người phương Đông cổ khi họ tạo ra hình tượng Âm Dương. Đường cong phân chia hai phần sáng tối chứng tỏ rằng sự đối lập không cần thế đối đầu, lúc phần nay tiến thì phần kia thoái và ngược lại, do vậy cân bằng. Phụ nữ phải là phần bổ sung cho nam giới.
Xã hội truyền thống nhìn nhận rằng nam giới là dương, thể hiện sự cứng rắn, phụ nữ là âm, thể hiện sự nhu thuận, mềm dẻo. Nam giới gánh vác trách nhiệm là trụ cột của gia đình và xã hội, bảo vệ phụ nữ và trẻ em. Nhưng chủ nghĩa nữ quyền lại muốn thách thức kết cấu xã hội phụ quyền này, cho rằng nam nữ đều giống nhau, rằng chính xã hội phụ quyền đã tạo ưu thế cho nam giới và “áp bức” phụ nữ. Do vậy, tinh thần hiệp sỹ và phong độ lịch thiệp truyền thống đều bị xem thường. Theo lý tưởng của chủ nghĩa nữ quyền thì xã hội tương lai sẽ không được chứng kiến sự cao thượng của những người đàn ông trên con tàu Titanic trước khi chìm xuống đáy biển, họ đã chủ động nhường hết cơ hội được cứu sống của mình cho những người phụ nữ mà họ thương yêu.
Ngọc Minh - March 08, 2022 Show more 3 years ago