VIẾT VỀ MẸ

VIẾT VỀ MẸ

Mother's Day May 12, 2019

"Dù con đang trong lòng mẹ hay con đã trưởng thành thì mẹ cũng đau đáu hướng về con. Dù con khỏe hay đau ốm mẹ vẫn chăm sóc con từng chút một. Khi thì ly sữa muỗng cháo, khi cái áo quyển vở, khi phẩy bụi vứơng trên vai."

¸.


Chẳng bao lâu sau đám cưới nho nhỏ của ba mẹ con đã bắt đầu hình thành. Ba mẹ vui lắm. Cả gia đình nội ngoại một lần nữa vui mừng vì hạnh phúc của ba mẹ.
Mẹ hạnh phúc thật sự nhưng kèm theo đấy là sự khó chịu. Mẹ ụa mửa, mệt mỏi suốt mấy tháng trời nhưng mẹ vẫn mường tượng là một đứa con thật xinh. Mẹ thì thầm từng ý nghĩ dễ thương hạnh phúc của người mẹ lần đầu tiên.

Những bỡ ngỡ khi mẹ phải đi dép thấp, áo rộng và trăm điều mà bà nội dặn. Mẹ lạ lùng khi ông bà nội hằng ngày chăm cho mẹ từng món thức ăn đặc biệt hơn, những cái áo quần và hàng trăm điều khác cho mẹ con mình. Rồi những ngày mẹ nặng nề vì con đang phát triển.

Rồi con ra đời khi mẹ chịu đau gần một buổi. Ai cũng thấy mẹ sanh nhanh và gọn của một người sanh con so. Cái đau không ai chia sẻ nổi dù người đó là ba hay ngoại hay nội. Mọi người chỉ động viên bằng lời hoặc vuốt ve.

Ai có một lần ăn hơi tham một chút để bụng nơi nặng một chút, hơi đau một chút mới thấy mẹ cực như thế nào suốt mấy tháng trời. Nhưng mẹ hạnh phúc khi con có mặt trên đời này với tiếng khóc thật to khỏe và một thân mình hoàn mỹ. Mẹ yêu lắm cái thân thể đỏ hỏn.

Mẹ con mình đến với nhau như thế thật bình thường như bao người khác nhưng lại là cuộc gặp đặc biệt giữa con và mẹ. Cuộc gặp gỡ bắt đầu cuộc sống mấy mươi năm của mẹ con mình. Dù con đang trong lòng mẹ hay con đã trưởng thành thì mẹ cũng đau đáu hướng về con. Dù con khỏe hay đau ốm mẹ vẫn chăm sóc con từng chút một. Khi thì ly sữa muỗng cháo, khi cái áo quyển vở, khi phẩy bụi vứơng trên vai.

Mấy mươi năm mẹ cứ âm thầm chăm chút con không ngừng nghỉ vì mẹ con mình chưa khi nào xa nhau. Cuộc sống cứ gắn bó từ ngày này sang ngày khác đến lúc giật mình mới thấy mấy mươi năm mẹ con mình cứ gắn bó mà chưa hề có ý nghĩ chia lìa. Con thích ở với mẹ mãi mãi như thế này thôi.

Suốt bao nhiêu năm khi sáng thức dậy con vẫn thấy mẹ bên cạnh. Ngày còn nhỏ mẹ vuốt trán con và một lời nói âu yếm. Con quàng tay vào cổ mẹ. Mẹ mang con ra khỏi giường. Bây giờ mẹ ôm vai con một cái thật chặt và con cứ nhắm mắt để hưởng cái chặt, cái ấm từ người mẹ truyền sang.

Những ngày nóng con giật mình khi mẹ ngồi quạt cho con. Mẹ âu yếm : “ Ngủ đi mai còn đi làm.” Con vội mang cái quạt để dưới chân và ôm mẹ trong tay. Ngày đông mẹ khép cánh cửa sổ và choàng chiếc mền mỏng như ngày còn năm tuổi.

Vài năm nay mẹ thường khó ngủ nên mẹ ngủ bằng chiếc giường riêng. Con làm việc khuya hơn nhưng trước khi ngủ con phải ngó vào giuờng mẹ một chút nghe nhịp thở đều con mới về giường mình. Mới tháng này con nhất định ngủ cùng mẹ. Con nhẹ nhàng vào nắm bên mẹ và con kham phá ra : Mẹ vờ ngủ để con yên lòng. Giấc ngủ của mẹ khó đến và thường thì không dài và không sâu.

Những cơn bịnh đột nhiên cũng đến gây những mệt mỏi, khó chịu. Mẹ không than cứ uống thuốc theo lời bác sĩ. Một ngày mười mấy thứ thuốc. Con hỏi thì mẹ trả lời: “Bệnh già. Ai cũng bệnh hết mà.”. Bây giờ mẹ nặng nề và chậm chạp lắm rồi nhưng mẹ vẫn chăm con. Đi làm về mẹ vẫn mở cổng. Chiếc áo con phơi mẹ vẫn gỡ vào khi trời mưa. Nón của con mẹ vẫn treo lên một chỗ. Con hạnh phúc dưới cái ấm bàn tay mẹ.

Biết ý con thu xếp mọi chuyện trước khi đi làm nhưng mẹ vẫn sắp đặt từng chút một. Mẹ cười cười: “ Mẹ ngồi không chịu không nổi”. Mẹ vẫn sắp xếp những bộ quần áo của ba để lại, cuốn sách mà ba hay đọc…Mẹ cứ xếp đi xếp lại trong nỗi nhớ ba. Ba đi chỉ vài năm nay nên nỗi nhớ chưa nhạt lắm. Cứ để mẹ làm những việc mẹ thích…

Nhưng mẹ ơi! Cứ như thế này mãi nhé. Con không thay đổi đâu nhé. Cứ như bấy lâu nay. Cứ dịu dàng, đầm ấm như thế này nhé mẹ…

(DH)

 

 

Nếu mẹ là…

Nếu mẹ bỗng hoá thành vầng trăng
Thì con xin được làm dòng suối mát
Suối chan hoà trong ánh trăng bát ngát
Con ngoan hiền trong tình mẹ bao la


Nếu mẹ bỗng là một vầng dương
Con xin làm một loài cây cỏ
Cây không thể thiếu mặt trời đỏ
Cũng như con chẳng thể thiếu người


Nếu mẹ bỗng tan thành cơn gió
Con sẽ là đồng ruộng xanh tươi
Gió mơn man ngọn lúa vui cười
Hai mẹ con ta cùng ca hát


Nếu mẹ bỗng…
Thôi mẹ ơi mẹ đừng là gì nữa
Con muốn mẹ chỉ là mẹ thôi
Mẹ của con có một trên đời

 

Bài thơ nói về tình yêu của người con dành cho mẹ của mình. Bài thơ với tựa “nếu là mẹ” so sánh mẹ với rất nhiều hình ảnh như là: vầng trăng, cơn gió, vầng dương. Nhưng tóm lại cũng chỉ là mượn những hình ảnh đó để nói lên tình yêu thương vô bờ bến của mẹ

 

Công Ơn Của Mẹ

Vất vả từ thuở còn son
Nay ngày của Mẹ mà con chưa về
Đường dài con vẫn mải mê
Ân tình, nhân nghĩa, lời thề nặng vai.


Tóc huyền nay đượm sương mai
Nỗi lòng Mẹ cũng nguôi ngoai, dịu dần
Con ghi ơn Mẹ ngàn lần
Con tạc nghĩa Mẹ muôn phần kính yêu.


Mẹ cho con thật là nhiều
Hoa thơm, trái ngọt, lẽ điều phải hay
Suốt cuộc đời Mẹ dang tay
Đón đàn con nhỏ đêm ngày chờ mong.


Vẫn là dòng giống Lạc Long
Mẹ Âu Cơ mãi là vòng tay êm
Canh khuya bóng Mẹ bên thềm
Lời ru, câu ví con thêm lớn dần


Trưởng thành – con vẫn rất cần
Mẹ bên con mãi – là xuân cho đời
Ngày của Mẹ – con dâng lời
Công ơn của Mẹ trọn đời con ghi.

 

 

 

~~~~   Kim Kỳ sưu tầm  ~~~~

 
Chỉnh sửa lần cuối vào %PM, %08 %192 %2019 %23:%05
back to top