


Merry Christmas & A Happy New Year - Sỏi Ngọc
Tôi nắn nót từng nét chữ vụng về trên chiếc Christmas card chúc mẹ thật nhiều sức khỏe, thật nhiều niềm vui bên những người bạn thân yêu của mẹ trong ngày Giáng Sinh; cẩn thận xếp tấm card với tất cả lòng...Merry Christmas & A Happy New Year - Sỏi Ngọc
Tôi nắn nót từng nét chữ vụng về trên chiếc Christmas card chúc mẹ thật nhiều sức khỏe, thật nhiều niềm vui bên những người bạn thân yêu của mẹ trong ngày Giáng Sinh; cẩn thận xếp tấm card với tất cả lòng yêu thương gởi gấm đến mẹ, bỏ vào bao thơ, dán lại, gởi bưu điện ngay chứ không thì sẽ không kịp ngày, Giáng Sinh chỉ còn vỏn vẹn mười ngày nữa thôi.
Năm nay tôi lại không có mặt bên mẹ, chắc mẹ sẽ buồn và thất vọng lắm, nhưng tôi không thể nào làm khác hơn!
Từ khi mới sinh, tôi vẫn quen với tấm hình duy nhất của người đàn ông trên bàn thờ mặc bộ đồ lính VNCH rất oai hùng, với một bông mai bạc gắn trên vai áo.
Lớn một chút, tôi mới hiểu đó là bố tôi đã từng đi lính VNCH để bảo vệ tổ quốc, sau đó khi miền Nam bị cưỡng chiếm, bố bị đi “học tập cải tạo” 6 năm; khi được thả về, bố vượt biên đến bốn năm lần mới qua được Pulau Bidong; gặp mẹ trên đảo, hai người yêu nhau, rồi sang Mỹ làm đám cưới, khi bố đã hơn 40 tuổi.
Vì đi tù ở khu rừng thiêng nước đọng, làm việc nhiều, nhịn đói, nhịn khát, ăn uống qua quýt, toàn là sắn và khoai, có khi ăn cơm độn bobo, sạn lẫn trong gạo, nhiều lúc cắn nhầm thì gẫy răng, nuốt nhầm thì đau bụng lăn lộn mà không ai cho thuốc men, đi ngoài ra máu cũng ráng chịu. Khi qua Mỹ, cơ thể ngày càng yếu, bố sống không thọ, đã qua đời ở tuổi 48, bỏ lại mẹ mới 35, còn tôi chỉ mới 4 tuổi.
Trước khi mất, bố đã trăn trối với mẹ:
Nhất địnhnuôi thằng cu cho lớn khôn, thành tài và không để nó đi lính! Cho dù ở bất cứ hoàn cảnh nào cũng tránh nhập ngũ vì sẽ làm cho con người ta hận thù, tổn hại tinh thần, sức khỏe… Hãy hứa với anh nhé!
Hình ảnh bố cương trực, người trai của sông núi thuở ấy chắc phải đẹp và can trường lắm, tôi tìm thêm sách vở đọc về người lính sĩ quan của những năm 1965, càng khâm phục và hãnh diện được làm con trai của bố hơn nữa.
Show more

Có một lần trường học tổ chức cho chúng tôi, những em học sinh viếng trại quân binh ở thành phố... Merry Christmas & A Happy New Year - Sỏi Ngọc
Có một lần trường học tổ chức cho chúng tôi, những em học sinh viếng trại quân binh ở thành phố Westpoint, New York, để biết thêm cách sống, sinh hoạt, sự hy sinh của những người lính để thấy rõ sự sống linh động cho một môn học; tôi được thấy tận mắt từng đoàn quân binh tập bước chân đi thật đều đặn, kỷ luật; những động tác chào, tuy nhỏ nhặt nhưng dứt khoát và oai hùng làm sao ấy, đã thấm nhuần vào đầu óc non nớt của cậu bé 10, 12 tuổi; sự khát khao được vào quân đội Mỹ như ngọn lửa nhen nhúm vào trong tim lúc nào không hay và thôi thúc khôn nguôi!
Vào lần sinh nhật của tôi, mẹ dắt vào hàng Toy’r us để mua quà sinh nhật, mẹ lấy ra cả khối đồ chơi cho tôi chọn: nào là ống nghe của bác sĩ, cái kìm nhổ răng, khẩu súng trường, cái chảo nấu đồ ăn, cây bút chì, cái bàn máy tính computer… Tôi sung sướng tung tăng chọn ra hai thứ, mỗi tay cầm một cái: kìm nhổ răng và khẩu súng trường. Mẹ giật mình lấy ra khỏi tay tôi khẩu súng vứt ra xa, tôi dậm chân khóc, nhất định chạy nhặt lại khẩu súng cho bằng được. Năm ấy tôi lên 6.
Từ lúc đó, mẹ cẩn thận coi chừng tôi thật kỹ, không cho tôi xem những bộ films kích động mạnh, bắn súng, chém giết, mà chỉ xem những băng hoạt hình nhẹ nhàng, yêu thương ở lứa tuổi tôi, tập cho tôi chơi với các bạn hiền tốt ở trường, hướng cho tôi trở thành người có ích cho xã hội và biết giúp đỡ người chung quanh.
Cuối năm 16, sắp vào 17 tuổi, sau khi đi học về, thấy mẹ đang làm cơm trong bếp, tôi vứt cặp ngoài salon, chạy vào ôm lấy mẹ:
Mẹ ơi, thằng Timy trong lớp con sẽ đăng ký quân đội Hoa Kỳ… Mẹ cho con đi với nó nhe?
Không thể được, con còn nhỏ đang đi học sao lại đi lính? Con…
Mẹ đừng lo, con đăng ký đi lính nhưng sẽ vẫn tiếp tục đi học, như nó…
Mẹ không muốn con đi lính con hiểu không? bố đã dặn mẹ phải nuôi con đi học, ra trường thành người tốt có ích cho xã hội, không được đi lính!
Tại sao? Tại sao lại không được đi lính? Đi lính cũng có ích cho xã hội vậy, sẽ bảo vệ nhân dân, bảo vệ tổ quốc…như bố!
Không thể nào được, con chưa hiểu đó thôi! con có thấy bố đi lính ở một chế độ, sau này chế độ đó không còn nữa bố phải trả giá bằng cả cái mạng đó. Mình sống ở nước Mỹ được tự do, tại sao con không học thành bác sĩ, kỹ sư như bao người khác mà phải đi lính chứ? Ai bắt con phải lấy cái nghề hy sinh mạng sống của mình như vậy? rồi lỡ họ điều con qua mấy nước Trung Đông đánh nhau thì sao?... Mẹ chỉ có mình con thôi! Mẹ không bằng lòng!
Mẹ! mẹ nghe con nói đây, con hứa sẽ học thành nha sĩ nhưng con muốn được vào lính, con sẽ vừa đi học trường, vừa tập hành quân như những anh lính trong quân đội vậy. Đó là ước nguyện của con, mẹ bằng lòng nhe mẹ?!
….
Mẹ giận tôi, không nói gì nữa bỏ vào phòng ngủ.
Tôi nhìn lên hình bố vừa thầm thì vừa đưa tay vuốt mặt bố:
Bố ơi, hãy đổi ý cho con được nhập ngũ nhe, con hứa sẽ cố gắng học giỏi, sẽ làm nha sĩ giúp ích cho người dân, cho bố mẹ vui lòng.
Trong lớp khá nhiều bạn Mỹ nhập ngũ khi vừa mới 17 đúng, tụi nó vẫn đi học, lâu lâu thấy chúng nó vào trường với bộ đồng phục xanh màu lá cây trộn lẫn vằn vện với màu nâu đen của đất đá, đầu đội mũ beret, chân đi boots ống cao, nhìn thật oai phong; sau những buổi tập quân sự bò lê, trườn sát, nhảy xào… thấy chúng nó càng cứng cỏi, da ngâm đen lẫn với màu đỏ của nắng cháy làm hấp dẫn tôi thêm nữa.
Tôi không thể chờ lâu được nữa, biết nếu có xin mẹ hòai cũng không được, đánh bạo, tự đem nộp hồ sơ vào quân đội và bắt đầu làm những bài kiểm tra về sức khỏe, vì còn tuổi vị thành niên dưới 18 tuổi, cần phải có chữ ký của mẹ, làm sao đây? Buổi tối về, tôi cùng ăn uống với mẹ, hai mẹ con nói chuyện thật vui, bất chợt tôi nói vu vơ:
Nếu một ngày nào đó mẹ ăn cơm một mình, không có con thì mẹ có buồn không?
Mẹ nhìn tôi một lúc rồi như dấu cái buồn cho riêng mình, mẹ cười vang lên:
Con tưởng mẹ lúc nào cũng phải cần có con hay sao? Con còn phải có cuộc sống của riêng con, tương lai của con, nếu một mai con đi học xa ở một tỉnh khác thì mẹ sẽ phải ăn cơm một mình thôi! Cuộc đời là thế, không lo!
Mẹ … không buồn và giận con hả?
Mẹ ôm lấy tôi như đứa con nít:
Giận gì mà giận! mẹ sẽ rất vui nếu con làm nên sự nghiệp của riêng mình, mẹ bằng lòng ở một mình và có niềm vui khác với các bạn của mẹ, có sao đâu! Miễn sao lâu lâu con về thăm mẹ, hay phone cho mẹ là được rồi.
Hôm đó thấy mẹ vui, tôi lấy từ trong cặp ra tờ đơn xin nhập ngũ vào quân đội, rón rén để lên bàn, năn nỉ mẹ:
Mẹ hãy đọc và ký tờ consent form này cho con nhe…
Mẹ cầm đọc, mặt từ từ đổi từ vui sang nghiêm trang:
Mẹ nói mãi con không hiểu hả? bố đã trăn trối nói không muốn con vào lính mà, con không nghe lời hả? mẹ sẽ không ký đâu!
Nếu mẹ không ký con sẽ chờ đúng 18 tuổi để tự mình đăng ký đó.
Mẹ ngước mặt nhìn tôi vừa buồn, vừa thất vọng lẫn tội nghiệp đứa con trai duy nhất.
Rốt cuộc mẹ vuốt tóc tôi:
Thôi, con cứ đi ngủ đi, mẹ suy nghĩ đã…
Sáng hôm sau thức dậy, tôi đã thấy tờ đơn đã ký để trên bàn salon, mẹ đã đi làm từ sáng sớm, tôi hôn lên chữ ký trên tờ giấy, mừng quá nhảy cỡn lên như đứa con nít, đến bên bàn thờ của bố tâm sự:
Bố ơi, con cám ơn bố, cám ơn bố rất nhiều đã run rủi cho mẹ chịu ký đơn cho con, con biết điều này làm bố mẹ không vui, nhưng con yêu được làm người lính, được đứng vào hàng ngũ của quân đội, được mặc bộ đồ quân binh oai hùng như bố để bảo vệ đất nước… Con hứa sẽ học ra nha sĩ quân đội để dùng đôi tay và khối óc này phục vụ quân đội … Bố! tha lỗi cho con đã đi ngược lại điều bố muốn nhe!
Kể từ ngày nhập ngũ vào cuối mùa thu, những tân binh không được về phép mà phải tập luyện liên tiếp kéo dài từ 4 đến 6 tháng, bù vào khoảng thời gian mà chúng tôi đã mất ở đại học. Vào trường quân sự phải tập trườn, bò, lết, trèo, rồi có lúc mới 4 giờ sáng, khi nghe tiếng còi hụ tất cả phải thức dậy, làm giường thật thẳng tắp, không một chút vết nhăn nào cả, làm vệ sinh, mặc quần áo thật nhanh và chỉnh tề ra xếp hàng bên ngoài sân; có một tên tân binh mới được 17 tuổi một ngày, mắt nhắm mắt mở thế nào mà chân phải mang một chiếc boot, chân trái mang chiếc giầy thường, hắn bị anh chỉ huy bắt phạt nhẩy xổm 5 vòng cả một khoảng sân thật rộng.
Chúng tôi tập chạy ban đầu 5km, sau đó tăng dần lên 10km với chiếc ba lô nặng sau lưng. Lúc đầu tôi mệt nhoài, thở không ra hơi, chóng mặt muốn xỉu, tưởng sẽ bỏ cuộc nhưng dần dần thân thể đã quen được với lối tập luyện khổ nhọc này, tôi có thể chạy xa hơn với sức nặng 30 kg trên lưng. Chúng tôi được tập khâu vá quần áo, ủi đồ, giặt đồ, lau giầy, làm cơm. Đây là những công việc của mẹ mà tôi chưa bao giờ đụng đến nên khi tôi tập vá áo, hai hàng nước mắt chảy xuống ướt cả mặt vì nhớ công lao mẹ đã nuôi, đã khâu vá áo cho tôi mỗi khi tôi chạy nhảy rách quần áo từ lúc còn nhỏ. Từng miếng sandwich kẹp thịt cũng được mẹ làm cho, nay phải tự làm, tôi thấy mình thật may mắn và tình yêu thương, biết ơn mẹ dâng trào trong tim.
Sau ba tháng tập luyện chuyên sâu trong quân đội, tôi mong ngóng ngày về, chưa bao giờ tôi xa mẹ lâu đến thế. mong được nhìn thấy mẹ, được ôm lấy mẹ bằng da, bằng thịt và hít hương thơm nhẹ từ mái tóc dài của mẹ.
Nhưng một buổi tối, tiếng còi hụ tập họp tất cả những tân binh, họ ra lệnh phải ở lại trại qua mùa Giáng Sinh! Tôi nghe mà điếng cả lòng, thất vọng vô cùng, thấy tim đau thắt lại, hình ảnh mẹ hiện ra trong đầu lẻ loi bên cửa sổ ngóng trông tôi. Bất giác giọt nước mắt lăn xuống má, tôi vội chùi ngay sợ có ai thấy lại bảo tôi quá tình cảm ủy lụy. Tôi cắn răng chịu đựng cho cảm xúc qua đi, thầm nghĩ chắc họ muốn thử thách lòng can trường của những tân binh trẻ tuổi!
Trong trường học quân sự, một cây thông thật, cao vút được dựng lên, với một ngôi sao to lấp lánh trên ngọn, xung quanh được bao quanh bởi những dây đèn đủ màu xanh đỏ vàng chớp nháy thật rực rỡ, dưới gốc cây cả ngàn gói quà cho các tân binh để đón chào họ đến trường quân sự năm đầu tiên, hưởng mùa Christmas xa nhà đầu tiên và cùng các chiến hữu đón ngày Chúa sinh ra đời đầm ấm bên nhau.
Bên cạnh cây thông với những ánh điện tỏa sáng ấy, một hang đá với máng cỏ, bên trong có tượng chúa Hài Đồng, tượng Đức Mẹ Maria, xung quanh là những thiên thần, tượng Ba vua, thánh Giuse, những chú lừa rải rác.
Ban hậu cần để nhạc “we wish you a merry Christmas…. And a happy New Year”
Ai nấy đều vui, hớn hở khi nghe bài hát này, chỉ riêng tôi đứng xa xa nhìn mà cảm thấy thật vô vị.
Những mùa Giáng Sinh năm trước tôi đều nghe bài hát này, cảm thấy Giáng Sinh là mùa gia đình đoàn tụ quây quần bên nhau, nhưng hôm nay xa nhà, xa mẹ đã hơn 3 tháng, tôi thấm thía nỗi nhớ nhà, nhớ mẹ vô cùng! Nhưng tôi vẫn không hối hận với quyết định của mình đã chọn.
Tôi thầm hát nho nhỏ: “Mom, I wish you a Merry Christmas and all the joy, peace, love at this time”
Thiệp Giáng Sinh đã gởi đi rồi, chắc mẹ đã nhận được, mẹ buồn lắm, nhưng sẽ chịu đựng cho qua thôi, tôi phải tuân thủ chỉ thị cấp trên!
***
Đúng vào đêm 24 tháng 12, ngày Lễ Vọng (Christmas Eve), 12 tiếng chuông nhà thờ vang lên ở đâu đây, hồi hộp đứng bên ngoài ngôi nhà thân yêu của chúng tôi, vòng hoa holly với chiếc nơ đỏ dài được trang trí ngay ngắn ở chính giữa cửa, đây không phải là giấc mơ chứ! Tôi hít một hơi thật sâu, tay xoay nắm cửa bước vô.
Ánh đèn nhấp nháy đủ màu hắt ra từ cây thông trong góc nhà, dáng mẹ ngồi yên bên sofa, khuôn mặt hướng ra cửa như chờ đợi một điều gì đó, cặp mắt bất giác mở to khi thấy dáng tôi đứng sừng sững giữa khung cửa, mẹ không tin vào mắt mình, lấy hai tay dụi mắt, không nhận ra tôi, nhìn tôi từ đầu đến chân, vì cái đầu lính trọc lóc của tôi, bộ quần áo nhà binh làm tôi như lớn hơn, già giặn hơn.
Vài phút trôi qua, mẹ đứng lên ôm chầm lấy tôi trong làn nước mắt:
Thằng Cu… con đã về!
Mẹ! mẹ … khỏe không? con nhớ mẹ lắm!
Tôi chưa bao giờ yêu mẹ đến chảy nước mắt nhưng đây là lần đầu tiên, tôi ôm chặt lấy mẹ, biết ơn mẹ, dụi đầu vào mái tóc thơm của mẹ hít hà, mẹ lắp bắp :
Ủa, sao…sao con được về vậy? con nói là phải ở đó qua Giáng Sinh mà?
Vâng, lẽ ra là vậy, nhưng hôm nay ông trưởng đoàn cho những tân binh trong gia đình có con duy nhất được về với gia đình nên con mới được về đây!
Vậy có đông người là con duy nhất không?
Khoảng 250 người trong cả ngàn người đó mẹ.
Quân đội Mỹ cũng có lòng nhân từ quá, biết nghĩ đến người cha/ mẹ cô đơn lẻ loi ở nhà trong ngày lễ nhỉ.
Tiếng hát thánh thót phát ra từ chiếc TV gần đó:
I wanna wish you a Merry Christmas
I wanna wish you a Merry Christmas
I wanna wish you a Merry Christmas
From the bottom of my heart
Cùng nắm tay hát vang, ngày giáng sinh an lành
Cầu chúc cho mỗi người, hạnh phúc với nhau trong hương bay ngọt ngào. (Féliz Navidad)
Mẹ cắt cho tôi miếng bánh mừng ngày Giáng Sinh, đặt muỗng bánh vào miệng tôi nói:
Mẹ ơi, đây chính là mùa Giáng Sinh đẹp nhất …
…và sự trở về nhà của con là một món quà hạnh phúc nhất của Chúa ban cho gia đình mình vào ngày Chistmas Eve!
Sỏi Ngọc
14 Dec’2023 Show more 1 year ago





Phúc Đức Tại Mẫu
Mẹ không được học hành nhiều, vậy mà khi con học xa nhà, có một lần mẹ đã cố gắng viết cho con mấy dòng ngắn ngủi, nét chữ run rẩy và to như trẻ con học mẫu giáo tậρ viết. Mẹ viết: “Mẹ ít học hơn con nên mẹ tin con hiểu đời...Phúc Đức Tại Mẫu
Mẹ không được học hành nhiều, vậy mà khi con học xa nhà, có một lần mẹ đã cố gắng viết cho con mấy dòng ngắn ngủi, nét chữ run rẩy và to như trẻ con học mẫu giáo tậρ viết. Mẹ viết: “Mẹ ít học hơn con nên mẹ tin con hiểu đời nhiều hơn mẹ. Mẹ chỉ muốn dặn con một điều rằng con đi xa hãy nhớ: Ăn một miếng của người ta, con tạc ân vào lòng vào dạ. Học một chữ ở đời, con xem nặng nhẹ bao nhiêu…!”
Lời dặn của mẹ đã làm con khóc….!Con tâm niệm điều đó suốt cả cuộc đời, và nó đã trở thành lẽ sống của con… Hôm con đi ρhỏng vấn xin việc ở công ty của Nhật cùng với ba chục người khác. Con không giỏi vi tính và ngoại ngữ như họ, nhưng người được lựa chọn lại là con. Mẹ có biết họ hỏi con câu gì không…?
Họ hỏi con rằng câu nói nào và của ai gây ấn tượng và có tác động mạnh đến cuộc sống của con; con đã thuật lại lời mẹ dặn…
Họ bảo: “Vi tính và ngoại ngữ cần, nhưng bạn có thể học trong vài tháng. Chúng tôi cần hợρ tác với một người nặng lòng biết ơn và biết chắt lọc trong học hỏi…
-“Mẹ ơi, chính mẹ đã để ρhúc đức cho con…!”
Con và chồng con có xung đột vì con nghi ngờ anh ấy vẫn lén gặρ bạn gái cũ. Con giận, bỏ nhà chồng về khóc lóc với mẹ. Tối ấy mẹ mở chiếc hộρ cũ lấy ra một tậρ thư đã ố vàng. Đó là những lá thư của người yêu cũ gửi cho bố con trước đây. Mẹ bảo khi bố quyết định lấy mẹ, bố toan đem hết mớ thư từ và ảnh người yêu cũ ra đốt sạch để chứng minh bố một lòng một dạ với mẹ. Nhưng mẹ đã ngăn lại và bảo:
“Thư anh đốt mà lòng anh còn nhớ cũng chẳng ích gì. Hãy cứ để em giữ lại làm kỷ niệm. Thỉnh thoảng anh đọc lại cũng thấy vui. Dù sao đấy cũng là những kỷ niệm gắn bó với anh một thời, sao lại cạn tàu ráo máng như vậy…?”. Bố sững sờ và ôm chầm lấy mẹ cảm động lắm…!
Thỉnh thoảng bố mẹ còn đọc lại những lá thư ấy, và bố cả đời thủy chung với mẹ. Hôm ấy con đã khóc thật nhiều và con trở về nhà làm lành với chồng. Mẹ nói ít nhưng mẹ dạy nhiều. Chính mẹ đã đem lại cho con hạnh ρhúc…!
Show more
Mẹ đã không lầm. Hôm mẹ chồng tương lai của con sang chơi với mẹ, cụ cũng nhận xét về con y như thế. Hóa ra nhiều người nhìn nết mẹ mà đoán tính cách của con….!
Năm trước con đọc báo thấy có chuyện một cô gái đang tâm đẩy con chồng xuống sông Hồng. Một thời gian sau thấy báo đưa tin có bà dì ghẻ bắt con chồng tự khâu miệng mình lại. Con nhận xét rằng ρhụ nữ nhiều người ác quá. Mẹ lại bảo “Phúc đức tại mẫu. Những người như thế rồi lại ác giả ác báo thôi…!”
Mẹ nói với con rằng những người ác chỉ là số ít, đừng vì thế mà vơ đũa cả nắm. Mẹ chỉ cho con thấy bao nhiêu người mẹ đã hy siпh hết lòng vì con, không ít người ρhụ nữ đã nhận nuôi hàng mấy chục trẻ mồ côi mặc dù bản thân mình còn khó khăn, vất vả. Trong đời có hai vùng sáng tối, mẹ bảo con nhìn ánh sáng mà đi….!
Thấy con ρhàn nàn về sự chểnh mảng học tậρ của các cháu, mẹ bảo: “Con giục các cháu đi học bài, mà vợ chồng con cứ ngồi xem ti vi. Con chê các cháu lười học tiếng Anh mà bản thân con cũng không biết ngoại ngữ thì dạy bảo chúng nó thế nào…?” Ngẫm kỹ lời mẹ nói, con đã quyết định đi học lớρ tiếng Anh buổi tối cùng cháu. Tối về, mẹ con trao đổi bài rôm rả. Đúng như mẹ nói, khi thấy cả bố và mẹ đều miệt mài làm việc, các cháu cũng tự động lấy sách ra làm bài. Đến nay chúng con rất yên tâm về việc học hành của các cháu. Sao có mỗi bài học đơn giản rằng muốn con chăm thì mẹ ρhải siêng; muốn con hiền thì mẹ ρhải thảo mà con không nhớ, ρhải để mẹ nhắc nhở…!
Mẹ nghèo không có tiền bạc cho con, nhưng mẹ đã cho con hiểu giá trị của sự tần tảo, lòng bao dung, đức hy siпh. Mẹ không đi học, không được như con, nhưng mẹ dạy con biết sống đúng mực, trọng ân tình. Cuộc đời con lúc nào cũng có mẹ ở bên. Con có cuộc sống hạnh ρhúc hôm nay là do bàn tay mẹ tạo dựng. Đến bây giờ con đã hiểu rằng công sinh thành dưỡng dục do cả mẹ cả cha chung sức. Không ρhải vô cớ mà trong nhạc, trong thơ,… đâu đâu cũng thấy vang lên những “Huyền thoại mẹ”, “Tình mẹ”, “Lòng mẹ”,….
Con à…, Mẹ đã tạo Phúc Đức cho chính các con của mẹ…!
Sưu tầm. Show more 1 year ago






Nếu bạn đúng, không cần phải to tiếng.
“Cô kia, lại đây ngay !” - Khách hàng hét lớn. Ông ta chỉ vào chiếc ly trước mặt, hằm hằm nói : “Nhìn đi ! Sữa của cô hỏng rồi, nó làm tách hồng trà của tôi cũng bị hư theo”. “Thật xin lỗi !” - Cô phục vụ lễ phép...Nếu bạn đúng, không cần phải to tiếng.
“Cô kia, lại đây ngay !” - Khách hàng hét lớn. Ông ta chỉ vào chiếc ly trước mặt, hằm hằm nói : “Nhìn đi ! Sữa của cô hỏng rồi, nó làm tách hồng trà của tôi cũng bị hư theo”. “Thật xin lỗi !” - Cô phục vụ lễ phép mỉm cười và đáp : “Tôi sẽ lập tức đổi cho ngài tách khác”. Tách hồng trà mới nhanh chóng được pha chế, giống tách trà ban đầu, được bưng ra cùng với chanh và sữa.
Cô gái nhẹ nhàng đặt tách trà trước mặt vị khách, dịu dàng nói : “Tôi có thể góp ý cho ngài không ? Nếu đã cho chanh vào trà thì không nên cho thêm sữa, bởi vì có lúc độ chua của chanh có thể làm cho sữa vón cục”. Mặt của vị khách bỗng đỏ lên, ông ta nhanh chóng uống hết tách trà rồi rời khỏi quán.
Có người cười rồi hỏi cô phục vụ : “Rõ ràng là ông ta sai, sao cô không nói thẳng ra ? Ông ta gọi cô thô lỗ như vậy, sao sắc mặt cô không có chút thay đổi vậy ?”. Cô gái bình thản trả lời : “Chính vì ông ta thô lỗ nên tôi phải dùng biện pháp mềm dẻo. Bởi mình là “lẽ phải” nên không cần to tiếng. Những người không có lý, sẽ thường to tiếng lấn át người khác, những người có lý sẽ dùng cách ôn hòa để kết bạn !”.
Sưu tầm
Show more



Cười Vui: Những Chiếc Bánh Trong Cuộc Đời.
Đi chơi với đào thì phải có bánh Bao
Lúc yêu nhau thì muốn ăn bánh Hỏi.
Lấy nhau về có bánh Phu Thê (người Bắc phát âm là Xu Xê)
Tình nghĩa vợ chồng luôn có bánh Khoái.
Đem lòng nghi kỵ thì có bánh...Cười Vui: Những Chiếc Bánh Trong Cuộc Đời.
Đi chơi với đào thì phải có bánh Bao
Lúc yêu nhau thì muốn ăn bánh Hỏi.
Lấy nhau về có bánh Phu Thê (người Bắc phát âm là Xu Xê)
Tình nghĩa vợ chồng luôn có bánh Khoái.
Đem lòng nghi kỵ thì có bánh Canh.
Chi li từng đồng đành nhai bánh Bèo.
Ra vào đụng mặt đã có bánh Gai.
Cãi nhau hoài chán có thêm bánh Đập.
Đập cho bầm dập rồi ăn bánh Tét.
Đánh cho tơi tả đã có bánh Phồng.
Nhừ tử xong rồi nếm bánh Da lợn.
Gọi Công an đến có ngay bánh Còng.
Sức khỏe kém rồi đành ăn bánh Ít.
Đi đứng loạng choạng chỉ còn bánh Bò .
Cuối một quãng đời thì là bánh Tiêu.ST
Show more


Vợ chồng đến với nhau là duyên tiền định, làm tốt 2 việc này hôn nhân hạnh phúc trọn đời.
Duyên phận là điều gì đó rất kì lạ, không ai có thể thực sự nói rõ về nó. Có duyên mà không nợ thì gặp nhau cũng không thể chung sống. Có nợ mà không duyên thì...Vợ chồng đến với nhau là duyên tiền định, làm tốt 2 việc này hôn nhân hạnh phúc trọn đời.
Duyên phận là điều gì đó rất kì lạ, không ai có thể thực sự nói rõ về nó. Có duyên mà không nợ thì gặp nhau cũng không thể chung sống. Có nợ mà không duyên thì cũng chẳng thể thành vợ chồng.
Khi hai người gặp nhau, yêu nhau rồi nên duyên chồng vợ, vốn từ hai người xa lạ; tính cách cũng có nét khác biệt song nếu như có thể tìm ra cách để dung hòa những cái trái ngược đó, ấy chính là hạnh phúc.
1. Nhẫn nhịn là bí quyết gìn giữ tình nghĩa vợ chồng
Cuộc đời này, gặp nhau là ý trời, bên nhau là ý người. Dựa vào đôi bên gìn giữ, phát triển thì duyên một lần gặp gỡ mới thành mối phận trăm năm.
Gia đình hài hòa là tiền đề cho sự phát triển của xã hội. Để có một gia đình hài hòa, điều quan trọng vẫn là do mỗi cá nhân tự điều chỉnh; hay nói cách khác, hạnh phúc gia đình được quyết định bởi sự cố gắng vun vén của cả hai vợ chồng.
Muốn hôn nhân hạnh phúc, gia đình ấm êm thì vợ chồng phải nhường nhịn, hạ thấp cái tôi để chung sống. Vợ chồng nên nhường nhịn, bao dung khi sống chung với nhau; làm được vậy hôn nhân mới bền vững và hạnh phúc.
Show more

Gia đình không phải là nơi để hơn thua, để chứng minh rằng mình đúng. Khi có “xung đột” xảy ra, sự thỏa hiệp, hy sinh một chút, nhún nhường một chút sẽ giúp cả hai nhận được nhiều hạnh phúc. Show more 2 years ago


Trong hôn nhân, chung thủy chính là chìa khóa dẫn đến thứ hạnh phúc mà ai cũng ước ao đó. “Thủy” là khởi...2. Chung thủy là chìa khóa mở cửa hạnh phúc
Trong hôn nhân, chung thủy chính là chìa khóa dẫn đến thứ hạnh phúc mà ai cũng ước ao đó. “Thủy” là khởi nguồn, “Chung” là kết thúc. Một khi đã nên duyên vợ chồng thì phải trước sau như một, vững lòng vững dạ, không thay đổi trước những biến cố của cuộc đời.
Tình cảm vợ – chồng là điều vô cùng thiêng liêng, đẹp đẽ và đáng trân trọng, chỉ có thể là một. Trừ khi hai người mất đi mới không thể sống chung nữa. Vậy nên, để hôn nhân bền vững hạnh phúc, vợ chồng sống trọn đời bên nhau thì người vợ phải biết giữ tiết hạnh; người chồng không được dối lừa vợ, có tình cảm với người khác.
Sự chung thủy trong đời sống vợ chồng vô cùng quan trọng; nó chính là chuẩn mực đánh giá đạo đức của một con người; và là nền tảng giữ gìn hôn nhân hạnh phúc.ST Show more 2 years ago




Tuổi thọ một người dài bao lâu, nhìn xuống dưới chân là có thể biết
Tục ngữ có câu: Thọ mệnh dài hay ngắn, hãy nhìn xuống chân mình
Sức khỏe của một người tốt hay không có thể nhìn thấy từ rất nhiều nơi, chẳng hạn như: nước da của một người có...Tuổi thọ một người dài bao lâu, nhìn xuống dưới chân là có thể biết
Tục ngữ có câu: Thọ mệnh dài hay ngắn, hãy nhìn xuống chân mình
Sức khỏe của một người tốt hay không có thể nhìn thấy từ rất nhiều nơi, chẳng hạn như: nước da của một người có hồng hào hay không, cơ thể có cường tráng hay không, tóc có khô xơ hay không, tất cả những điều này đều có thể phản ánh thể chất của một người ở một mức độ nhất định.
Có một câu nói ở vùng nông thôn Trung Quốc: “Thọ mệnh dài hay không, hãy nhìn xuống chân mình.” Vậy có thể phán đoán tuổi thọ của một người từ đôi chân của họ sao?
Thọ mênh dài hay ngắn, hãy nhìn xuống đôi chân
Y học cổ truyền tin rằng con người già đi khi chân già đi. Sức mạnh của đôi chân có thể phản ánh thể chất của cơ thể.
Người xưa coi đi bộ là phương pháp rèn luyện sức khỏe và chống lão hóa hữu hiệu, đồng thời cũng là “pháp bảo” quan trọng để kéo dài tuổi thọ.
Ở nông thôn Trung Quốc, bất kể xưa hay nay, ấn tượng về người già luôn khắc khoải. Con cái nghĩ rằng họ nên nghỉ ngơi khi về già, nhưng người già luôn bồn chồn và tìm việc gì đó để làm. Trên thực tế, khách quan mà nói, kiểu “không thể ngồi yên” này cũng khiến cơ thể người già được vận động hiệu quả, từ đó kéo dài tuổi thọ.
Đối với người sắp bước vào tuổi già nhất định phải đi bộ, đây thực chất là một loại hình rèn luyện thân thể, có thể duy trì chức năng tối đa của hệ tim mạch, thúc đẩy quá trình trao đổi chất, tăng cảm giác thèm ăn, giúp tinh thần thư thái, ngủ ngon, cũng tốt cho việc nâng cao khả năng miễn dịch của cơ thể, kéo dài tuổi thọ.
1. Gân bàn chân rất cứng
Mọi người đều có mạch máu nhô ra trên mu bàn chân, hầu hết mọi người đều quen xem chúng như gân. Nhiều người có thể đã bỏ qua sự tồn tại của bắp chân. Trên thực tế, nếu bạn muốn biết mình có thể chất trường thọ hay không, bạn cũng có thể bắt đầu từ khía cạnh này.
Hãy thử cúi xuống và sờ vào những đường gân nổi lên ở mu bàn chân, nếu sờ vào thấy cứng thì bạn nên chú ý.
Show more

2. Triệu chứng tê chân thường xảy ra
Trong trường hợp bình thường, nếu bàn chân không bị tì đè trong thời gian dài hoặc giữ lâu ở một tư thế nhất định thì triệu chứng tê chân sẽ không xuất hiện. Nếu bàn chân của bạn thường xuyên có cảm giác tê mỏi mà không phải do yếu tố bên ngoài gây ra thì bạn nên chú ý.
Bàn chân thường xuyên bị tê có thể là biểu hiện của tắc nghẽn mạch máu, thực tế hầu hết các bệnh xảy ra trong cơ thể đều có liên quan mật thiết đến tắc nghẽn mạch máu. Nếu mạch máu bị tắc nghẽn, rất có thể máu lưu thông không được thông suốt sẽ gây ra hiện tượng tê bì cục bộ ở bàn chân.
Chăm sóc đôi chân
Vì sức khỏe của đôi chân có liên quan mật thiết đến tuổi thọ của con người, vậy chúng ta nên chăm sóc đôi chân như thế nào?
Đầu tiên là hình thành thói quen ngâm chân tốt. Mặc dù người dân ở các thành phố hiện đại không cần phải ra đồng làm việc hàng ngày, nhưng đôi chân của nhân viên văn phòng thực sự phải chịu một gánh nặng rất lớn. Ví dụ khi đi làm cần phải chen lấn tàu điện ngầm hoặc xe buýt, phải đứng trên xe, khi đến văn phòng thì ngồi cả ngày, nhiều người có thói quen xấu là bắt chéo chân. Trong trường hợp này, máu lưu thông ở bàn chân rất kém nên tình trạng dân văn phòng đau nhức vùng thắt lưng, đầu gối, mô bàn chân thường rất phổ biến.
Ngâm chân có thể làm dịu thần kinh, đồng thời cũng có thể đẩy nhanh quá trình lưu thông máu ở bàn chân, để đôi chân mệt mỏi của bạn có thể được kích thích bằng nước nóng, hiệu quả tương đương với việc xoa bóp. Sau một ngày làm việc hãy chuẩn bị một chậu nước nóng để ngâm chân, sau khi ngâm xong thì hãy xoa bóp, bạn có thể chìm vào giấc ngủ nhanh chóng so với bình thường.
Lan Chi biên dịch Show more 2 years ago


Vợ - Người tình - Hồng nhan tri kỷ.
Thế nào là vợ? Vợ là người con gái mà bạn tình nguyện giao cả gia tài cho cô ấy cất giữ. Thế nào là người tình? Người tình là người con gái mà bạn hẹn hò vụng trộm với cô ấy và sợ vợ phát hiện. Thế nào là hồng nhan...Vợ - Người tình - Hồng nhan tri kỷ.
Thế nào là vợ? Vợ là người con gái mà bạn tình nguyện giao cả gia tài cho cô ấy cất giữ. Thế nào là người tình? Người tình là người con gái mà bạn hẹn hò vụng trộm với cô ấy và sợ vợ phát hiện. Thế nào là hồng nhan tri kỷ? Hồng nhan tri kỷ là người con gái mà bạn có thể nói với cô ấy tất cả mọi bí mật kể cả điều mà bạn không thể nói được với vợ hay người tình.
Vợ là một sự ràng buộc, ràng buộc bạn không thể tùy tiện cặp bồ với một người con gái khác; người tình là một sự bù đắp, bù đắp cho bạn những tình cảm mãnh liệt mà ở người vợ còn thiếu hoặc bạn không tìm được ở người vợ ;hồng nhan tri kỷ là sự chỉ rõ, chỉ rõ sự mê say trong trái tim bạn.
Vợ sống cùng bạn từng ngày, người tình tiêu tiền cùng bạn, hồng nhan tri kỷ nói chuyện cùng bạn. Vợ không thể thay thế người tình, vì vợ không điều khiển được tình cảm như người tình; người tình không thể thay thế vợ, vì người tình không có được tình thân như vợ; vợ và người tình đều không thay thế được hồng nhan tri kỷ, vì đó nhu cầu của tâm linh.
Vợ là người con gái không hề có chút quan hệ máu mủ nào với bạn nhưng lại bồn chồn mong nhớ mỗi khi màn đêm đã xuống mà bạn chưa về nhà; người tình là người con gái không hề có chút quan hệ gia đình với bạn nhưng lại làm cho bạn thỏa mãn mùi vị ái tình của đấng nam giới; hồng nhan tri kỷ là người con gái chẳng có quan hệ gì với bạn cả nhưng lại có thể chia sẻ với bạn những vui buồn phiền muộn,
Vợ là một ngôi nhà, là một bến cảng mang cho trái tim nông nổi của bạn sự vỗ về an ủi; người tình là gánh nặng của ngôi nhà, chẳng qua chưa đến nỗi vạn bất đắc kỷ, bạn không muốn vứt bỏ;hồng nhan tri kỷ là vật tô điểm cho ngôi nhà, không có cô ấy bạn không thấy cô đơn, nhưng bạn sẽ cảm thấy cuộc sống chẳng có ý nghĩa gì.
Sự quan tâm của người vợ như một ly nước lọc, có lúc trở thành sự lảm nhảm, chỉ khi bị ốm mới trở thành sự ôn hòa;sự quan tâm của người tình như cốc nước lọc đó bỏ thêm chút đường, dần dần qua một đêm rồi mà vẫn chưa thỏa mãn;
Show more

Khi vợ có bầu thì sẽ hỏi bạn muốn có con gái...sự quan tâm của hồng nhan tri kỷ giống như cốc cafe khi bạn đang làm viêc lúc nửa đêm, càng uống càng tỉnh.
Khi vợ có bầu thì sẽ hỏi bạn muốn có con gái hay con trai một cách rất tình cảm; khi người tình có bầu với bạn thì sẽ khóc và hỏi bạn phải làm sao bây giờ? đối với hồng nhan tri kỷ, bạn sẽ kể cho cô ấy nghe chuyên người tình của bạn có bầu và sẽ hỏi cô ấy bạn nên làm thế nào. Ngay đối với người vợ, chỉ sau khi bị cô ấy phát hiện bạn mới nói rằng "Thật ra, anh đã muốn nói với em sớm hơn" sau đó cố gắng hết sức để giải thích, và giả bộ rất đáng thương.
Khi vợ về nhà mẹ đẻ một tuần không quay lại bạn cũng không thấy nhớ; khi người tình mới 3 ngày không gặp bạn liền gọi điện cho cô ấy: Em đi đâu đó? Tối nay chúng mình đến nơi cũ uống cafe được không? Khi trong lòng cảm thấy buồn khổ, bạn chỉ muốn tìm hồng nhan tri kỷ để trò chuyện, nói với cô ấy chuyện vận mệnh của bạn giữa vợ và người tình, thực tế không thể chịu đựng được nữa.
Cái mà làm đàn ông không chịu nổi đó là sự lảm nhảm của người vợ, nước mắt của người tình và sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ. Sự lảm nhảm của người vợ làm đàn ông thấy đã rối cả lòng lại càng thêm rối hơn, nước mắt của người tình làm cho trái tim của đàn ông mềm yếu hơn, sự hiểu lầm của hồng nhan tri kỷ làm cho đàn ông thấy bị tổn thương, hụt hẫng.
Người vợ tốt nhất là người mà đàn ông có thể tìm thấy ở cô ấy người tình và hồng nhan tri kỷ, chỉ là cảm giác thôi mà đàn ông khó có thể tìm thấy. Người tình tốt nhất là người mà khi mối quan hệ của bạn và cô ấy bị vợ bạn phát hiện, cô ấy sẽ chủ động rút lui mà không có một yêu cầu gì hết, nhưng khó mà tìm được điểm này của người tình. Hồng nhan tri kỷ tốt nhất là người đến một ngày nào đó sẽ trở thành người tình, thậm chí thành vợ của bạn, chỉ là cái suy nghĩ này chẳng có chút hiện thực gì cả.
Nếu như có thể, đàn ông rất muốn biến hồng nhan tri kỷ thành người tình, nếu có thể nữa thì sẽ muốn cô ấy thành người vợ. Nhưng nếu hồng nhan tri kỷ trở thành vợ rồi thì sẽ không còn là tri kỷ nữa, bởi vì rất ít đàn ông muốn biến vợ thành tri kỷ. Trái tim đàn ông có rất nhiều bí mật không thể tuỳ tiện nói cho vợ nghe, không thế thì làm sao gọi là đàn ông nữa.
Lấy vợ là vì sợ người khác nói ra nói vào, tìm một người tình là vì muốn thêm chút gia vị vào để điều chỉnh cái cuộc sống tẻ nhạt, muốn có hồng nhan tri kỷ vì muốn tưới cho tâm hồn trống rỗng của họ một chút canh。Đàn ông cả đời đi tìm không phải là vợ, cũng không phải là người tình mà là hồng nhan tri kỷ.
Sưu tầm
Show more 2 years ago




Lý giải mới về việc vì sao con người hôn nhau
Dù rất nhiều giả thuyết được đưa ra nhưng đến nay, các nhà nghiên cứu vẫn chưa đưa ra được lời giải chính xác nhất cho việc tại sao chúng ta lại hôn nhau.
Mới đây, các nhà khoa học Mỹ đưa thêm giả thuyết...Lý giải mới về việc vì sao con người hôn nhau
Dù rất nhiều giả thuyết được đưa ra nhưng đến nay, các nhà nghiên cứu vẫn chưa đưa ra được lời giải chính xác nhất cho việc tại sao chúng ta lại hôn nhau.
Mới đây, các nhà khoa học Mỹ đưa thêm giả thuyết để lý giải hành động được coi là bản năng này. Theo đó, chúng ta hôn nhau là vì cả hai cảm thấy hưng phấn và kích thích. Khi đôi môi của cả hai hòa quyện, chúng sẽ khiến các giác quan trên cơ thể hoạt động mạnh hơn. Nói đơn giản, khi hôn, não bộ sẽ phát hành dopamine - gây ra cảm giác hưng phấn. Mặt khác, não bộ cùng lúc đó sẽ chỉ huy tiết ra oxytocin mang lại cảm giác gần gũi, ham muốn. Điều này kích thích các cặp đôi gắn kết với nhau dài lâu hơn.
Bên cạnh đó, sau khi tiến hành cuộc nghiên cứu với các cặp đôi, Susan Hughes - nhà tâm lý học thuộc Đại học Albright (Mỹ) đưa ra kết luận: "Không chỉ đem lại sự hưng phấn và kích thích, phái yếu có xu hướng dùng nụ hôn để tạo sự thân thiết với một nửa của họ, qua đó có thể giúp cô ấy đánh giá “tiềm năng” của nửa kia. Phái mạnh thì dùng nụ hôn như là hành động khiến tình yêu của mình thêm ngọt ngào”.
Nghiên cứu trước đây của các nhà nhân chủng học chỉ ra, hôn được coi là bản năng vốn có của con người - là hành động trực giác mà khi cảm xúc yêu đương được đẩy lên cao, tự nó sẽ dẫn tới việc trao đi nụ hôn.
Điều này cũng đúng ở các loài động vật như khi muốn thể hiện sự thân thiết, chúng thường cọ mũi với nhau, một số khác thì "khóa môi" như con người.
Nói đơn giản, khi hôn, não bộ sẽ phát hành dopamine - gây ra cảm giác hưng phấn. Mặt khác, não bộ cùng lúc đó sẽ chỉ huy tiết ra oxytocin mang lại cảm giác gần gũi, ham muốn. Điều này kích thích các cặp đôi gắn kết với nhau dài lâu hơn.
Bên cạnh đó, sau khi tiến hành cuộc nghiên cứu với các cặp đôi, Susan Hughes - nhà tâm lý học thuộc Đại học Albright (Mỹ) đưa ra kết luận: "Không chỉ đem lại sự hưng phấn và kích thích, phái yếu có xu hướng dùng nụ hôn để tạo sự thân thiết với một nửa của họ, qua đó có thể giúp cô ấy đánh giá...
Show more

Nghiên cứu trước đây của các nhà nhân...“tiềm năng” của nửa kia. Phái mạnh thì dùng nụ hôn như là hành động khiến tình yêu của mình thêm ngọt ngào”.
Nghiên cứu trước đây của các nhà nhân chủng học chỉ ra, hôn được coi là bản năng vốn có của con người - là hành động trực giác mà khi cảm xúc yêu đương được đẩy lên cao, tự nó sẽ dẫn tới việc trao đi nụ hôn.
Điều này cũng đúng ở các loài động vật như khi muốn thể hiện sự thân thiết, chúng thường cọ mũi với nhau, một số khác thì "khóa môi" như con người. Show more 2 years ago


Nhưng dù nguyên nhân là gì thì hầu hết mọi người đều công nhận, con người vẫn sẽ hôn bởi nụ hôn khiến họ cảm thấy thoải mái. Môi và lưỡi của chúng ta có vô số dây thần kinh, giúp tăng cường cảm giác và sự hưng phấn khi "khóa môi". Bên cạnh đó, nhiều nghiên cứu cũng chỉ ra vô số lợi ích không ngờ từ nụ hôn.
TTT Show more 2 years ago

