NHỮNG PHÉP LẠ MẦU NHIỆM TRONG MÙA LỄ PHỤC SINH
(Amazing Graces in Easter’s Season)
Hễ cứ mỗi năm vào Mùa Lễ Giáng Sinh Chúa sinh ra nơi trần gian và vào Mùa Lễ Phục Sinh Chúa sống lại xuống trần gian, thì có nhiều phép lạ xẩy ra, không những được nhiều người kể lại cho nghe những phép lạ của Chúa ban cho họ, mà còn nhiều người được chứng kiến tận mắt, nhìn thấy những phép lạ này xẩy ra như thế nào. Sau đây tôi xin kể lại 5 trường hợp, chính mắt tôi thấy những phép lạ đã xẩy ra cho 4 tù nhân và 1 trường hợp quá đặc biệt xẩy ra trong một gia đình, gồm vợ chồng cùng các con cái.
Trường hợp thứ nhất: Một anh sinh viên người Ấn Độ khoảng 25 tuổi, bị truy tố về tội khiêu dâm trẻ em dưới tuổi vị thành niên (Crime of Child Pornography), bằng cách gửi hình tục tĩu trong thư và và trên mạng điện tử cho trẻ em xem, anh bị nhân viên hữu trách theo dõi và bi bắt quả tang với đầy đủ tang chứng . Anh bị tạm giam tại Oklahoma County Jail hơn 1 năm để chờ phiên tòa xử lần cuối cùng và anh đã bị lãnh bản án 10 năm tù ở. Trong suốt thời gian này, chỉ có anh là tù nhân người Ấn Độ duy nhất và sau một tháng anh bị giam giữ tại đây, theo lời yêu cầu của anh mong muốn gặp tôi, nên mỗi cuối tuần tôi đều gặp riêng anh và rao giảng Tin Mừng cho anh nghe, mặc dầu anh là con trai duy nhất trong một gia đình có 4 người con, cả gia đình anh đều theo Ấn Độ Giáo, nhưng anh cho tôi biết anh không hề tin vấn đề Cha Mẹ anh đốt vàng mã vào những ngày Lễ lớn thờ cúng Ông Bà nội ngoại của anh.
Sau khoảng gần một năm anh nghe tôi thuyết giảng Lời Chúa, anh ngỏ ý muốn tôi rửi tội cho anh để được theo đạo Công Giáo và anh cho tôi biết cha mẹ anh cũng hoàn toàn đồng ý cho phép anh theo đạo Công Giáo. Rồi anh muốn cho tôi tin lời nói của anh hơn, anh đã yêu cầu cha mẹ anh gọi điện thoại xác nhận với tôi những gì con trai ông bà nói với tôi đúng là sự thật.
Tôi đang dự định lên gặp Đức Tổng Giám Mục sở tại, để xin Ngài đặc nhiệm cho tôi được phép rửa tội cho đương sự trong trại tù, thì bất ưng sau khi đương sự nhận lãnh bản án 10 năm tù ở, vì tội phạm hình sự (Federal Criminal) của đương sự thuộc cấp liên bang, nên đương sự xin phép chính quyền cho phép được thuyên chuyển về một trại tù liên bang tại tiểu bang Pennsylvania, để thuận tiện cho cha mẹ đến thăm nuôi đương sự hàng tuần và lời yêu cầu này đã được chấp thuận.
Thế là tôi không thực hiện được lời yêu cầu của đương sự mong muốn tôi rửa tội cho đương sự. Đặc biệt nhất là trong gần một năm đương sự lắng tai nghe tôi thuyết giảng Lời Chúa, đương sự đã thuộc lòng tên các vị Thánh và lời văn số mấy trong cuốn Thánh Kinh Cựu Ước và Tân Ước mà tôi trao tặng cho đương sự. Đặc biệt hơn thế nữa, mỗi lần tôi vào thăm nom đương sự, đương sự đã quy tụ được 3 anh em tù nhân ngoại đạo khác, ở cùng chung xà lim với đương sự đến nghe tôi thuyết giảng Lời Chúa. Sau gần ngày đương sự mãn hạn tù, đương sự viết thư báo cho tôi biết, là đương sự đã được một Linh Mục Hoa Kỳ, vào trại tù rửa tội cho đương sự trong Tuần Thánh trước ngày Lễ Phục Sinh Chúa sống lại và đương sự còn cho tôi biết ước vọng cuối cùng của đương sự, là sẽ nạp đơn xin đi học Phó Tế Vĩnh Viễn như tôi (Permanent Deacon) và có thể sau khi trở thành Phó Tế trong tình trạng độc thân, đương sự sẽ xin đi học tiếp để trở thành một Linh Mục trong Giáo Hội Công Giáo hoàn vũ.
Nghe được tin này từ trong thư của đương sự làm tôi hết sức xúc động vì Chúa đã làm phép lạ, Thánh hóa đương sự trở thành con cái của Ngài; cho dù mai kia đương sự có là Phó Tế Vĩnh Viễn hay là Linh Mục đi chăng nữa, với trí thông minh và tài nói năng lưu loát trước công chúng của đương sự, chắc chắn sẽ đem nhiều lợi ích tinh thần cụ thể, trong việc truyền bá Phúc Âm đến giáo dân Công Giáo tại Hoa Kỳ nói chung và cho Công Giáo Ấn Độ nói riêng.
Trường hợp thứ hai: Một anh sinh viên VN trẻ tuổi, mới có trên 20 xuân xanh, theo đạo Công Giáo gốc, vì một lúc không kềm nổi cơn tức giận, thiếu suy xét hành động dự tính của mình, nên đã lỡ tay bóp cổ người tình, làm cho người yêu tắt thở với một bào thai còn trong bụng mẹ. Do đó anh sinh viên này bị buộc vào tội cố sát (1st degree murder) 2 người cùng một lúc, người tình và đứa bé vô tội còn nằm trong bào thai nên bị kết án chung thân (Life-Time Sentence).
Suốt những tháng đương sự bị tạm giam để chờ phiên tòa xét xử lần cuối cùng và với nhiệm vụ là một Tuyên Úy trại tù tình nguyện tại đây trong nhiều năm qua, tôi vẫn thường xuyên đến thăm nom và an ủi tinh thần cho đương sự, vào những ngày nghỉ cuối tuần, qua việc rao giảng Lời Chúa của tôi cho đương sự nghe và tôi nhận xét thấy đương sự rất thông minh, nhậy cảm với thật lòng ăn năn sám hối sâu đậm, về hành động thiếu suy xét, điên cuồng của mình, đã vô tình gây ra làm thiệt mạng 2 mạng sống cùng một thời điểm. Nếu sự việc này xẩy ra đối với tín đồ không phải là Thiên Chúa Giáo, thì có lẽ người ta tin theo dị đoan, cho rằng tại cha ăn mặn, con khát nước.
Sau khi đương sự lãnh bản án chung thân và được thuyên chuyển đến một trại tù an ninh tối đa (Maximum Security Prison), vị Tuyên Úy trại tù ở tại đây cho tôi biết, đương sự chăm chỉ tối ngày đọc, nghiên cứu Thánh Kinh và hàng ngày đương sự hành động như một nhà truyền giáo Lời Chúa đến với các anh em trong trại tù. Nhìn vào thái độ lạc quan, vui vẻ, tín thác vào Thiên Chúa của đương sự, làm cho người ta có cảm giác như đương sự đang có cuộc sống yên lành bình thường trong xã hội. Đây đúng là một phép lạ mầu nhiệm Chúa ban cho đương sự, mặc dù đương sự biết rõ là mình sẽ phải ở trong tù cho đến ngày nhắm mắt vĩnh viễn từ giã cõi đời này.
Trường hợp thứ ba: Một tù nhân người Mỹ trung tuổi, có vợ 2 con, theo đạo Tin Lành thuộc giáo phái Thiên Chúa Giáo (Church of Christ), lãnh án 5 năm tù ở về tội bán nguyên liệu quốc cấm bất hợp pháp (Illegally Control Substances). Sau 2 tuần ông bị giam trong tù, ông nghe một vài anh em bạn tù ở cùng chung một xà lim (Cell) với ông, nói cho ông biết ở đây có một tuyên úy người Việt Nam duy nhất trong trại giam này và ông là cựu quân nhân đã từng cầm súng chiến đấu gần 3 năm ở VN, nên ông thấu hiểu khá nhiều về tập tục VN và ông rất quí mến đức tính hiền hòa, lễ độ và sự hiếu khách của người Việt. Do đó ông đã gửi giấy yêu cầu tôi đến thăm ông và cứ cách một tuần tôi lại đến thăm ông, đồng thời cũng rao giảng Lời Chúa cho ông nghe, ông tỏ ra thích thú nghe tôi thuyết giảng Kinh Thánh về Cựu Ước lẫn Tân Ước, vài tháng sau, ông tâm sự cho tôi biết ông không hề buôn bán xì ke ma túy như lời cáo buộc, mà ông bị nghiền (Addict) loại thuốc hút này, vì nếu ông bị bắt quả tang đang dùng nguyên liệu loại chất thuốc quốc cấm này, thì chắc chắn ông chỉ bị bắt đưa vào trung tâm phục hồi cai nghiện thôi (Rehabilitation Center). Nhưng vì ông bị bắt quả tang cất giữ một số lượng loại thuốc quốc cấm này, ngoài số lượng nhiều hơn mà luật pháp không cho phép, nên ông đã bị tống giam và bị truy tố trước tòa là buôn bán cần sa bất hợp pháp, để có tiền mua thuốc hút. Có một điều nên biết rằng luật pháp không cho phép hay bắt buộc các vị Mục Sư, Linh Mục hay Thầy Sáu Tuyên Úy ra trước tòa làm nhân chứng, để phải tiết lộ những gì mà các tù nhân đã tâm sự với họ nghe (They cannot be called in as a witness to testify against prisoner before the court). Do đó các tù nhân cảm thấy vững tâm để tâm sự với những vị trong nhiệm vụ là tuyên úy trại tù.
Được biết sau khi ông mãn hạn tù, ông tiếp tục ghi danh theo học khóa Thần Học trong vòng 4 năm và ông đã được thụ phong (Ordained) Mục Sư Tin Lành của giáo phái Thiên Chúa Giáo (Church of Christ). Một điều làm cho tôi phải ngạc nhiên nhất, là sau khi ông trở thành Mục Sư, ông đã được thâu nhận vào làm việc chung với tôi trong trại tù, là một tuyên úy tình nguyện như tôi. Đây cũng là một phép lạ mầu nhiệm Chúa ban cho ông cựu tù nhân này trở thành một Mục Sư Tin Lành.
Trường hợp thứ tư: Một cô nữ tù nhân VN tên Lê Vân, lãnh bản án chung thân vì trông nom săn sóc (Baby Sitter) một đứa bé và vô tình đánh rớt đứa bé xuống dưới sàn nhà, đứa bé được đưa vào bệnh viện, bác sĩ khám nghiệm cho biết đứa bé bị chấn thương nặng ở óc, nên mấy tiếng đồng hồ sau đứa bé qua đời. Phiên tòa xét xử nhiều lần bởi bồi thẩm đoàn (Trial by Jury) và cuối cùng tòa tuyên án cô phạm tội cố sát đứa bé (1st Degree Murder).
Cô có chồng và một đứa con lên 7 tuổi rưỡi, nhưng sau khi cô lãnh bản án chung thân được 1 năm thì chồng cô ly dị cô, cô không có thân nhân ở Hoa Kỳ và cô đơn độc là một nữ tù nhân người Việt duy nhất trong trại tù chung thân này, cô tưởng chừng như không thể sống nổi cho tới ngày nay, bởi nỗi đau khổ tận cùng trong lòng cô, với niềm tuyệt vọng biết mình sẽ phải sống trong tù cho đến ngày nhắm mắt lìa đời. Nhưng có một phép lạ mầu nhiệm đã xẩy đến cho cô, làm cho cô can đảm để chịu đựng sự đau khổ trong niềm tin mãnh liệt, phó thác thân xác mình vào Chúa phục sinh. Hiện tượng này làm cho tôi hết sức ngạc nhiên, là cô từ bỏ đạo Hồi Giáo để trở thành tín đồ Công Giáo, qua phép bí tích rửa tội được cử hành ngay trong trại tù, chỉ mới cách đây vài tháng, rồi trước khi cô được rửa tội, Chúa gửi bà Sơ cùng một số anh chị em trong nhóm cầu nguyện tại tư gia, vào trại tù thăm hỏi an ủi cô, giúp đỡ cô về mặt tinh thần lẫn vật chất, hơn thế nữa, ngoài sự giúp đỡ trực tiếp của nhóm cầu nguyện này ra, lại có một số người Việt ở Hoa Kỳ và ở quốc gia khác, cũng tỏ lòng thương xót hoàn cảnh đau thương của cô, bằng cách gửi cho cô một chút ít tài chánh, gọi là của ít lòng nhiều.
Tóm lại, trong suốt thời gian cô bị giam giữ hơn một năm trong trại tạm giam Oklahoma County Jail, là nơi tôi phục vụ cuối tuần cho các anh chị em nam nữ tù nhân, không phân biệt chủng tộc, màu da và tôn giáo và trước khi tôi đến gặp cô tù nhân này, tôi xem hồ sơ lý lịch tội phạm của cô, thì được biết cô theo đạo Hồi Giáo vì bố cô là người Pakistan theo đạo Hồi Giáo nhưng trước khi cô được rửa tội cũng như sau khi cô được rửa tội, cô đã tỏ ra một niềm tin thật mãnh liệt, vững chắc như đinh đóng cột, từ những từ ngữ cô viết ra trên trang giấy cho đến lời nói thốt ra từ miệng lưỡi cô, không khác biệt gì lời nói của một nữ tu Công Giáo trong Nhà Dòng.
Trường hợp thứ năm: Cách đây hơn một năm, một chị gọi điện thoại cho tôi, xin yêu cầu cho phép chị được đến gặp tôi, để nhờ tôi tư vấn cho chị làm cách nào để giải quyết một vấn đề nan giải giữa chị và chồng chị từ gần 10 năm qua. Khi tôi gặp riêng chị, chị cho tôi biết chồng chị có tật mê cờ bạc cả chục năm nay rồi, chị khóc cạn cả nước mắt, lạy van anh thế mấy anh ấy vẫn không chịu bỏ thói mê cờ bạc và anh chỉ hứa lèo với chị, vẫn chứng nào tật đó không chừa, tại còn thương yêu chồng nên nhiều lần chị phải đi vay mượn tiền để trang trải nợ nần của anh vì anh vay mượn tiền của bạn bè đi đánh bạc, đến nay chị chịu đựng hết nổi, có lẽ anh đi đường anh em đi đường em, tình nghĩa đôi ta chỉ đến thế thôi.
Sau đó tôi gặp riêng người chồng, anh cũng công nhận những điều chị nói là đúng sự thật và để tự bào chữa cho lỗi lầm này của anh, anh nói rằng bất cứ thứ gì mà mình đã trở nên nghiện ngập rồi (Addict), thì rất khó bỏ ngay được, mà cần phải có thời gian để từ từ bỏ nó, đằng này thái độ bực tức la hét của vợ anh mỗi lần vợ anh biết anh đi đánh bạc về, làm anh bực mình lại càng muốn tiếp tục đi đánh bạc cho bõ ghét.
Sau cùng tôi yêu cầu hai vợ chồng cùng nhau hiện diện trước mặt tôi, để nghe tôi tư vấn cho cả hai bên, về sự bất hòa đưa đến tranh cãi giữa vợ chồng với nhau và theo kinh nghiệm của riêng tôi nhận thấy bên nào cũng có lỗi, chỉ khác một bên lỗi nhiều và một bên lỗi ít thôi. Trường hợp của anh chị, thì anh lỗi nhiều hơn chị và anh lợi dụng lòng tốt của chị, đã nhiều lần chị phải đi vay mượn tiền của bạn bè chị, để trả nợ những số tiền anh vay mượn người ta đi đánh bạc, còn chị cũng có một chút lỗi lầm, là chị đã không kềm chế được cơn tức giận của chị, la mắng anh nặng lời. Vấn đề này của anh chị kéo dài gần 10 năm liên tục, nó đã trở thành như một căn bệnh nan y, rất khó chữa trị, nhưng nếu chị cho tôi biết trước sớm hơn ngay khi chuyện này mới xẩy ra, thì tôi có thể giúp anh chị giải quyết vấn đề này dễ dàng hơn. Tuy nhiên còn nước còn tát, trước tiên anh không thể bỏ ngay tức khắc cái tật đam mê cờ bạc như anh đã nói với tôi trước đây, mà cần phải có một thời gian để từ từ giảm thiểu sự đam mê tai hại này cho đến khi dứt bỏ hẳn, tôi rất tán đồng với lời giải thích hữu lý này của anh; còn về phía chị, mỗi khi chị biết rõ anh đi đánh bạc về, chị nên cố gắng kềm chế sự nóng giận la hét của chị nhiều chừng nào tốt chừng ấy, đồng thời chị cũng phải cương quyết, nhất định không nên đi vay tiền bạn bè để trả nợ thay cho anh như trước kia nữa, mà phải để cho anh có trách niệm tự trả nợ do anh mượn tiền của người ta đi đánh bạc, vì nếu chị cứ tiếp tục hành động như thế, vô tình gián tiếp chị đi mượn tiền cho chồng tiếp tục đi đánh bạc.
Chị cho biết chị rất muốn trở thành một tín hữu Công Giáo từ nhiều năm qua, bị anh phản đối, ngăn cản chị không cho chị đi học lớp giáo lý tân tòng, nhưng chị vẫn âm thầm lén lút đi Nhà Thờ dự Thánh Lễ ngày Chủ Nhật, như thế chị hãy tiếp tục cầu nguyện Thiên Chúa ban phép lạ xuống cho anh, làm đổi mới con người của anh để trở thành một người chồng gương mẫu, một người cha có trách nhiệm và đáng kính với con cái, tôi tin tưởng đức tin mãnh liệt và lòng nhiệt thành của chị đã thể hiện trong âm thầm từ bấy lâu nay, để được làm con cái của Chúa, thế nào rồi Chúa cũng đáp ứng lại lòng ao ước Thánh thiện của chị.
Bẵng đi một thời gian dài khoảng 6 tháng, không nghe tin tức gì về hai vợ chồng này, tôi đoán có lẽ hai người đã ly dị nhau rồi. Nhưng một điều bất ngờ, trước Lễ Phục Sinh một tuần, anh chồng gọi điện thoại báo cho tôi biết một tin mừng, là anh, vợ anh và các con anh sẽ được rửa tội (Baptism) vào đêm Lễ Vọng Chúa Phục Sinh sắp tới. Quả thật vừa nghe xong tin mừng này, làm lòng tôi bàng hoàng xúc động, bán tính bán nghi, tôi liền gọi điện thoại cho Cha Chánh Xứ, để hỏỉ Ngài xem có đúng thật sự như anh nói không, để tôi còn chuẩn bị đến tham dự Thánh Lễ cầu nguyện cho toàn thể gia đình anh.
Ngài cho biết đúng như vậy. Đối với riêng tôi, quả thật đây là một phép lạ mầu nhiệm đặc biệt nhất, mà cá nhân tôi chưa từng thấy xẩy ra trên đời này, một câu chuyện thật xẩy ra, không có một tia hy vọng gì có thể tránh khỏi sự tan vỡ hạnh phúc gia đình, nhưng vì người vợ có lòng tin tuyệt đối lẫn kiên trì, phó thác số phận mình vào Thiên Chúa, như đã được trình bầy chi tiết trên đây, nên Ngài đã ban ơn phước lành cho chị, cho chồng chị cùng với các con cái, đều là những người ngoại đạo được trở thành con cái của Chúa và riêng mình chị đã thực hành đúng như lời Chúa nói, bởi sau khi Ngài chịu chết trên cây Thập Giá vì tội lỗi loài người, rồi 3 ngày sau Ngài sống lại, hiện đến với các vị Tông Đồ của Ngài và Ngài phán dạy các vị Tông Đồ rằng: Phúc cho những kẻ không thấy mà tin.
Năm câu chuyện có thật trên đây minh chứng cụ thể cho bất cứ ai có lòng tin vào Thượng Đế hay tin vào Thiên Chúa, sẽ vượt qua được mọi sự gian nan khốn khó trên trần gian này và sẽ nhận được nhiều ơn phước lành của Ngài ban cho, không những cho đời này và còn cho cả đời sau nữa.
PT. Nguyễn Mạnh San
Ngọc Lan sưu tầm