Hoa Ký Ức

Hoa Ký ức 
Với những ai từng sinh ra và lớn lên tại những vùng quê, hoa cỏ may là một phần không thể thiếu trong tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ ngoài đồng. Hãy cùng chúng tôi phiêu du về những miền ký ức xa xăm với những bông cỏ may các bạn nhé...
Không màu sắc sặc sỡ, không có hương thơm ngào ngạt dụ ong bướm vây quanh, hoa cỏ may vẫn vươn lên mạnh mẽ giữa đất trời, khoe màu sắc của hương đồng gió nội. 

Có những loài hoa tươi và cây cỏ chỉ cần nhắc đến tên gọi thôi cũng đủ để kéo con người ta trở về với những hoài niệm, bông cỏ may chính là một trong số đó. Nếu tìm về những vùng nông thôn của Việt Nam, chúng ta dễ dàng bắt gặp loài cây này đang đung đưa theo gió quanh những bờ ruộng và triền sông vắng, gợi lên nhiều cảm xúc khó gọi tên.

Là một loài cây dại tưởng chừng không có giá trị, nhưng hoa cỏ may lại để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí của nhiều người. Và loài hoa này cũng mang trong nó khá nhiều ý nghĩa mà không phải ai cũng đã biết đến.

Loài hoa này luôn gợi nhớ về những ký ức thuở xa xưa, lúc còn rong chơi cùng nhau trên những cánh đồng đầy nắng và gió. Tuổi thơ của bất cứ ai cũng đầy hồn nhiên trong trẻo, khi những gánh nặng cơm áo gạo tiền vẫn chưa đè nặng lên vai. Chính vì vậy, bông cỏ may được nhiều người nhắc đến với ý nghĩa tượng trưng cho những điều nhỏ bé và tốt đẹp trong cuộc sống.

Bên cạnh đó, sự tích của bông cỏ may nhắc nhớ đến chuyện tình duyên đầy trắc trở của nàng thiếu nữ con nhà quyền quý với một chàng trai nghèo. 

Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ có đôi trai gái yêu nhau rất thắm thiết. Nàng xinh đẹp, là con gái của một gia đình giàu có, một tiểu thư khuê các, còn chàng chỉ là anh đốn củi nghèo, mồ côi sống trong túp lều tranh xơ xác.  Có không ít những người môn đăng hộ đối muốn cùng nàng “kết tóc xe tơ”, nhưng nàng chẳng cảm mến ai, vì trọn con tim đã gửi cho chàng trai chăm chỉ, thật thà, tốt bụng.

Mối tình của họ không được chấp thuận, bố mẹ nàng đuổi chàng ra khỏi làng. Vì quá yêu nhau, họ bàn bạc đi đến một nơi thật xa, nơi không ai biết để cùng làm ăn sinh sống. Chàng sẽ cày cuốc thuê, nàng ở nhà trồng rau, dệt vải. Họ chấp nhận cơ cực để được sống bên nhau trọn đời.

Nhưng cuộc sống cơ cực đã biến nàng từ một tiểu thư khuê các thành người đàn bà lam lũ. Nhìn người vợ trẻ rất mực yêu quý phải vất vả đầu tắt mặt tối, chàng không an lòng.  Hàng đêm chàng tự dày vò, trách cứ bản thân đã không đem lại được cuộc sống đầy đủ cho vợ. Nỗi day dứt khiến chàng quyết chí ra đi làm giàu. Chàng để chút vốn liếng ít ỏi còn lại đỡ đần người vợ trẻ rồi ra đi, hẹn một năm sau trở về với cuộc sống đầy đủ, khá giả hơn.

Người con gái ở nhà dệt đan, trồng rau, nuôi trong mình niềm tin, niềm hy vọng mãnh liệt chàng sẽ trở về. Một năm, hai năm, rồi ba năm…thời gian cứ đằng đẵng trôi đi, nàng vẫn không nhận được tin tức của chồng. Nỗi nhớ nhung cùng niềm mong mỏi làm nàng ngày càng trở nên xơ xác, héo hon. Tình yêu, niềm tin vào người chồng thật thà, tốt bụng khiến nàng quyết định đi tìm chàng với ước mong về một ngày mai đoàn tụ.

Nàng ra đi, đi đến đâu cũng hỏi về tung tích người chồng yêu quý. Biển người mênh mông bao nhiêu, đất trời rộng lớn bao nhiêu cũng không làm người con gái ấy nản lòng. Tình yêu vẫn luôn thường trực và bùng cháy trong sâu thẳm trái tim, một trái tim khát khao kiếm tìm hạnh phúc.

Thế nhưng tình yêu, niềm tin và hy vọng của nàng cuối cùng chỉ đổi lại bằng những cái lắc đầu, xua tay. Nàng cứ đi, đi mãi, cho đến một ngày mệt quá xỉu lúc nào không hay. Nàng nằm xuống, trong lòng vẫn đau đáu nỗi niềm chờ mong, hy vọng.

Cảm kích trước tình yêu son sắt thủy chung của người vợ trẻ, sau khi nàng chết, Ngọc Hoàng đã hóa phép biến nàng thành một loài hoa cỏ, loài hoa cỏ màu tím bàng bạc, có sức sống mãnh liệt giống như tình yêu thủy chung của nàng.  Chị gió tốt bụng cảm động trước tấm chân tình của người con gái đã đem loài hoa cỏ ấy đi khắp mọi nơi trên các nẻo đường gần xa.

Dù cho người con gái ấy không còn nữa, nhưng tình yêu của nàng thì bất diệt cùng tháng năm, để rồi mỗi lần có khách đi đường ngang qua, nàng vẫn cố gắng níu bám vạt áo họ để hỏi thăm tin tức về chồng.

Hoa cỏ may sắc nhọn, nhức nhối một nỗi niềm đau của tình yêu trong xa cách.   Câu chuyện có cái kết thật buồn với cái chết của cô gái nọ, và một loài cỏ dại đã mọc lên trên mộ phần của nàng mang theo nỗi nhớ theo gió gửi đến muôn phương. Chính vì vậy, hoa cỏ may còn có ý nghĩa thể hiện sự thương nhớ và tiếc nuối về những chuyện tình yêu không được trọn vẹn.

Bên cạnh ý nghĩa nhắc nhớ về những chuyện tình không được trọn vẹn, loài hoa này còn muốn nhắn nhủ đến tất cả những người đang yêu, rằng khi đã yêu hãy cố gắng hết sức mình để có thể hạnh phúc bạc đầu bên người mình yêu. Đừng như bông cỏ may kia, suốt đời phải cô đơn lẻ bóng để ngóng trông về một cuộc tình không biết đâu là ngày trở lại…

..."Ngọn cỏ lau bềnh bồng nương gió
Bầu trời thơ hơi thở thơm tho
Trót mang cái tuổi dại khờ
Ôm đồm khoảnh khắc bơ vơ chân mềm"...
 
(Tự tình cỏ lau, - Thiên Ân)
 

Loài hoa từng ám ảnh chàng thi sĩ chân quê đa tình Nguyễn Bính thuở nào:

“Lòng anh như hoa cỏ may

Một chiều cả gió bám đầy áo em”.

Và một nữ sĩ nữa từng viết: “Cho tôi làm cỏ may để giữ người yêu lại” …Tất cả những hình tượng trong thơ đã để lại trong tôi những xốn xang, bồi hồi đến kỳ lạ.

Cỏ may vẫn nở ven đê

Khâu vào thương nhớ lời thề ngày xưa

Hoàng hôn lỡ chuyến đò đưa

Chiều nay cơn gió trở mùa rưng rưng