BAN CHẤP HÀNH

BAN CHẤP HÀNH

Lời chào tạm biệt

Kính Chúc Quý Thầy Cô, Thân Hữu, Anh Chị Em cùng Bạn Bè luôn luôn AN LÀNH, BÌNH AN VÀ HẠNH PHÚC !

Lời chào tạm biệt 

 

.. Chia ly không có nghĩa là kết thúc, chỉ là để bắt đầu lại cái khác, mới mẻ và tốt đẹp hơn...

Khoảnh khắc đẹp vì nó là khoảnh khắc, chỉ đến một lần, không lặp lại lần hai. Có rất nhiều khoảnh khắc đời thường đẹp đến mức ước gì mình có thể lưu giữ lại được...

 
Đọc những dòng chữ này, có lẽ ai cũng sửng sốt và ngạc nhiên vì cách đây khoảng bốn tuần, GNST vừa tưng bừng ăn mừng sinh nhật trang nhà vừa tròn 12 tuổi mà sao lại phẹt mê bú tích, nói vui theo phiên âm tiếng phú lang sa “fermer boutique”, đóng cửa tiệm một cách đột ngột thế này. Vâng, chính chúng tôi đây, những người chăm sóc vườn, cũng không khỏi ngỡ ngàng khi nghe người chủ trương thông báo tin này, thậm chí có người còn cẩn thận coi lại lịch xem hôm đó có phải là ngày mồng một tháng tư, ngày mà người ta gọi là cá tháng tư, một ngày mà người ta có quyền nói chơi mà không ai được trách cứ vì đó là tập tục.
 
Sau khi nghe lời “trần tình” của người chủ vườn, vì trang web nhà GNST đã đi trước những trang web khác hơn 12 năm, người chủ vườn cho là trang nhà www.gocnhosantruong.com hiện đang là out of date (hệ thống old-version) mà nếu muốn làm lại hệ thống Trí tuệ nhân tạo/trí thông minh nhân tạo (Artificial Intelligence–viết tắt là AI rất tốn thời gian, không nói về phí tổn...) và để cho thành viên học lại nhất là các bạn ta tuổi không còn trẻ nữa, dành thời gian bên gia đình nhiều hơn ai cũng có cùng một suy nghĩ, điều này thật đúng. 
 
Như chúng tôi có đề cập đến trong dịp mừng sinh nhật GNST, diễn đàn này như là một đứa con tinh thần của nhóm chủ trương, thật vui khi nó lớn, phát triển và thăng hoa ngoài dự đoán mà bây giờ phải ngậm ngùi, chia tay với nó. Câu mà người xưa hay nói “lực bất tòng tâm” rất đúng trong trường hợp này.
 
Mười hai năm trước, GNST giống như một đứa bé thật èo uột vì sinh thiếu tháng, không ai dám nghĩ nó có thể phát triển bình thường như những đứa trẻ khác nói gì đến sự phát triển một cách sung mãn như hôm nay. Điều này xảy ra có lẽ nhờ bà mẹ, nhóm chủ trương, tuy nghèo về đủ mọi phương diện nhưng vẫn rán hy sinh hết sức mình, vắt những giọt sữa gần cạn kiệt trong bầu sữa thật khô héo vì muốn đứa con của mình bằng người nọ người kia. Nói một cách thậm xưng như vậy để quý vị có thể hình dung ra được sự hy sinh một cách thầm lặng của người sáng lập cùng hiền nội là anh Nguyễn-Ngọc Quang, chị Weiling, chị Tê-Hát và bà từ giữ đền là chị Trần Kim Phượng, Trần Kim Quy, Bác sĩ Trần Phương Tuyền, anh NAG Trần Đào Khôi Dược sĩ Nguyễn Viết Hiển và nhiều thành viên đã bỏ không biết bao nhiêu công sức để bảo trì, tu bổ về mặt kỹ thuật cũng như bài vở. 
 
 
Thật vậy, mỗi lần trang web bị “hacked” là mỗi lần anh Nguyễn-Ngọc Quang phải thức đêm thức hôm để giải quyết vì giờ giấc bên Úc, nơi anh ở, khác giờ bên giờ bên mẽo khoảng 14,15 múi giờ. Đã thế, một thương gia thật bận rộn như anh, với những hợp đồng có khi lên đến hằng trăm triệu mà lúc nào cũng chăm sóc mảnh vườn thì đủ thấy anh “cưng” đứa con tinh thần của mình như thế nào.
Giữa công việc và sở thích, anh, cũng như Từ Hải lúc chia tay Thuý Kiều trong lúc tình yêu đang mặn nồng để ra đi lập nghiệp. Đó là chưa kể anh còn nhiều trọng trách với gia đình, mẹ già gần 103 tuổi.
 
“Nửa năm hương lửa đang nồng,
Thanh gươm yên ngựa lên đường thẳng rong”.
 
 
Thôi thì đành phải chấp nhận. Cuộc vui nào rồi cũng có lúc tàn. Xuân đi đông đến, có luyến tiếc cách mấy thì cũng đến lúc phải chia tay. Là một người công giáo, chúng tôi luôn nhớ lời của Chúa trong phúc âm “ hãy thương yêu nhau vì đây là dấu chứng để người ta nhận biết các con là con của thầy.” Cũng vậy, bàng bạc trong những bài viết, thơ hay chỉ là những lời chia sẻ thật chân tình của các thành viên trong diễn đàn GNST, người ta có thể nhận thấy đây là một tập thể, tuy khác nhau về lãnh vực chuyên môn, tuổi tác nhưng tất cả thành viên đều có một mẫu số chung, đó là sự trân quý, kính trọng lẫn nhau cho dù ai cũng kiến thức đầy mình giống như ngạn ngữ của pháp “hãy cho tôi biết bạn của bạn là người như thế nào, tôi sẽ nói về con người của bạn”.
Rằng trăm năm cũng từ đây,
Của tin gọi một chút này làm ghi”.
(Kiều)
 
Chúng tôi xin mượn hai câu trong truyện kiều để hy vọng rằng dù GNST không còn hiện hữu nữa nhưng tinh thần của diễn đàn là gieo trồng những hạt giống văn hóa, nghệ thuật và nhất là tình tương thân tương ái của chúng ta sẽ bất diệt.  
 
Hơn lúc nào hết, lời bài hát Lo Mucho Que Te Quiieo của Rene Ornelas & Rene Herrera được nhạc sĩ Trường Kỳ phổ lời việt có thể diễn đạt tâm tình của ban chấp hành lúc này:
  

 

Rồi mai đây khi mình xa nhau nhớ đến nhau hoài

Rồi mai đây khi tình bay xa nhớ đến hôm này

Còn mãi mãi những gì mình chất chứa trong lòng

Còn cho nhau chút dư hương, đừng tiếc nhau gì vấn vương.

Mình xa nhau xin đừng quên nhau, chớ trách nhau gì

Mình xa nhau xin đừng quên mau, nắng sẽ phai màu

Đừng khóc nữa gió buồn vì mắt ướt hoen rồi

Đừng cho nhau tiếng than van, đừng nói lên lời khóc than...

 

 

Hy vọng mai này trên vạn nẻo đường đời, nếu có dịp còn gặp lại nhau, hoặc trên một Diễn Đàn hay trong sự kiện nào đó, ngoài sự vui mừng được gặp lại cố tri, chúng ta còn niềm hãnh diện là đã từng cùng nhau sinh hoạt trong một mái ấm GNST. Cũng nhân dịp này, chúng tôi vô cùng tri ân tất cả sự cộng tác của các văn sĩ, nhạc sĩ, thi sĩ và toàn 528 thành viên của GNST đã gắn bó sinh hoạt mỗi ngày trên diễn đàn trong suốt 12 năm dài qua. Sự đóng góp của mỗi thành viên đã tô thắm cho khu vườn GNST luôn tươi đẹp và phát triển không ngừng trong suốt một chặng đường không ngắn. Có lẽ sự quyết định khép lại trang GNST là một trong những quyết định khó khăn nhất của anh Nguyễn Ngọc Quang cũng như ngoài ý muốn của BCH-GNST. Lật từng trang, từng trang của GNST, biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui mà mỗi người chúng ta đã có với nhau như một thước phim quay chậm trở về những ngày đầu thành lập cho đến ngày hôm nay. Gấp lại quyển lưu bút ngày xanh, ta ôm vào lòng và sẽ giữ mãi những tình cảm đẹp đẽ trân quý này.

 

Để thay lời từ giã, lại xin mượn 1 bài hát nữa mà chúng tôi vẫn  hát vang lên khi chia tay sau những buổi gặp gỡ, sinh hoạt đoàn thể khi còn niên thiếu. Bài hát tiếng Do Thái đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ trên Thế giới.

 

 Shalom Chaverim

Shalom chaverim! Shalom chaverot.

Shalom, shalom.

Lehitraot, lehitraot,
shalom, shalom.

 

Shalom, my friends! Shalom, my friends.
Shalom, shalom.
Farewell, my friends, farewell, my friends,
shalom, shalom.

 

GIÂY PHÚT CHIA LY

Rời tay phút chia ly

Bạn ơi vui lên đi, bạn hỡi! Vui đi

Gian khó ta không nề, ghi nhớ nhau muôn đời

 Từ nay cách xa.

  

 
   Trân trọng, 
 
   BCH- GNST
 
 
 

     Vẫn mơ về Đà Nẵng     

 

Xin Giữ Cho Em 1 Tà Áo Trắng

Xin Giữ Cho Em 1 Tà Áo Trắng

   Xin Giữ Cho Em 1 Tà Áo Trắng   

Moderators: Phương Tuyền & Kim Phượng

 
  Tà áo dài trắng thướt tha, mềm mại và duyên dáng  
 
Trời đã về chiều, nắng trên sân trường đã tắt. Chỉ còn gió lao xao trên những tán cây bàng, cây phượng. Một hồi trống dài bỗng vang lên rồi tắt lịm trong không gian. Từ các cửa lớp, học sinh ùa ra như ong vỡ tổ. Màu áo trắng cả sân trường.
 
 
 
TÌNH ÁO TRẮNG, bâng khuâng khi nhớ về quãng thời gian xa…xa lắm. Cũng làm học trò, áo trắng...bay bay. Đem nhung làm thơ con cóc,  nhớ ép vào từng trang vở... Hình ảnh hoa phượng vĩ đỏ thắm và tà áo trắng từ lâu đã gắn liền với những ký ức của tuổi học trò, hồn nhiên và rực rỡ sắc màu. Ta nhận thấy người con gái Việt mặc chiếc áo dài trắng có thần thái đặc biệt được gói gọn trong ba chữ: đẹp duyên dáng.

Áo dài trắng nữ sinh đã trở thành một điều gì đó rất thiêng liêng, để rồi sau này khi rời xa mái trường, mỗi khi nhìn thấy tà áo dài trắng người ta lại ao ước một lần được trở lại ngày xưa, ao ước một lần được được sống lại những phút giây vô tư, hồn nhiên bên thầy cô, bạn bè yêu dấu.
 
Tân Nhạc VN – Thơ Phổ Nhạc – “Áo Trắng”, “Một Ngày Cho Tình Yêu” – Huy Cận  & Hoàng Thanh Tâm | Đọt Chuối Non
 
Đây cũng là những khoảnh khắc các cô muốn lưu giữ để mai này dù thời gian trôi qua, khi nhìn lại vẫn có thể nở nụ cười vì thanh xuân đã từng tươi đẹp như thế!
 
Moderators: Kim Phượng (KP), Kim Quy (KQ) 
 
Kim Quy (KQ), Kim Phượng (KP)
 

Thanh Thủy, Phương Tuyền (PT), Kim Phượng (KP) (Moderators PT,KP), Katherine Nhi
 
Phương Tuyền (Moderator)
 
 Katherine Nhi
 
 Thanh Thủy
 
 Katherine Nhi
 
CHS Sao Mai
 
 
 
Kim Quy,  Kim Phượng, Thanh Hương -CHS Sao Mai
 
 
 Katherine Nhi
 
Kim Quy, Kim Phượng ( Moderators)
 
Phương Tuyền (Moderator)
 
 Katherine Nhi
 
 
Photo by Nguyễn Ngọc Quang Nebraska 1976 (Việt Dzũng & và ca đoàn Omaha, Nebraska)
 
Nhắc tới nữ sinh, người ta sẽ nghĩ ngay tới hình ảnh chiếc áo dài trắng tinh khôi, kín đáo nhưng lại rất đỗi mềm mại, dịu dàng. Chiếc áo dài trắng nữ sinh còn là hành trang kỷ niệm của những ai đã từng bước qua cái tuổi học trò hồn nhiên, trong trẻo ấy. Thời học sinh là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi người. Đó là nơi ghi dấu bao nhiêu kỷ niệm của một thời cắp sách tới trường với bảng đen, phấn trắng, ghế đá, hàng cây, thầy cô, bạn bè… Nhớ về thời học sinh hẳn không ai có thể nào quên được hình ảnh tà áo dài trắng nữ sinh duyên dáng, tinh khôi.
 

Hoài niệm một thời áo trắng | HẠ VỀ NHỚ HƯƠNG XƯA

| ST: Phan Bảo Nam & Thạch Thảo BD | CS Tô Ngọc Sự

Nhạc sĩ Phan Bảo Nam thành viên trang Góc nhỏ sân trường 

    Sưu tầm by Nguyễn Ngọc Quang    

TƯỞNG NHỚ CỐ LM. ANTÔN VŨ NHƯ HUỲNH (March12,1990 - March12, 2025)

TƯỞNG NHỚ CỐ LM. ANTÔN VŨ NHƯ HUỲNH (March12,1990 - March12, 2023)

Sao Mai Hành Khúc

- Liên Trường Quảng Đà Houston 2013

TƯỞNG NHỚ CỐ LM. ANTÔN VŨ NHƯ HUỲNH (March 12,1990 - March 12, 2025)

     SAO MAI    
 
 là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời, báo hiệu cho sự bắt đầu tốt đẹp, rực rỡ và một ngày mai tươi sáng.
 
 
HD wallpaper: silhouette photo of trees under purple shining star, sky,  mountain | Wallpaper Flare

 ▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬ ஜ۩ ۩ஜ ▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
 
 
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬ ஜ۩ ۩ஜ ▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
 
 
 

      TƯỞNG NHỚ CỐ LM. ANTÔN VŨ NHƯ HUỲNH      

(March 12, 1990/March 12/2025)

 

Đi về nhà Chúa

Đi về nhà Chúa tim con reo hoan lạc Chúa ơi,

đi về nhà Chúa ôi bao nhiêu mến thương ngập trời

Lạy Chúa, đi về nhà Chúa tim con reo hoan lạc Chúa ơi,

đi về nhà Chúa đi về nhà Chúa

Ôi bao nhiêu mến thương ngập trời.

Đi về nhà Chúa như dân xưa đi về Thánh đô.

Đi về nhà Chúa tâm tư con đã bao đợi chờ.

Lạy Chúa ,đi về nhà Chúa như dân xưa đi về Thánh đô.

Đi về nhà Chúa tâm tư con đã bao đợi chờ.... 

 

 ▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬ ஜ ۩  ۩ ஜ ▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬

 

   Chúa là tất cả đời con. Con là tất cả của Chúa. Vì yêu con Chúa tác sinh muôn loài. Vì yêu con tay Chúa thương an bài. Cho con một đời vui sống thiết tha.

   Chúa là tất cả đời con. Con là tất cả của Chúa. Vì yêu con Chúa chết treo khổ hình. Vì yêu con nên đã quên thân mình. Cho con được làm con Chúa suốt đời. 

   Chúa (Chúa) chính là gia nghiệp đời con (gia nghiệp đời con). Con xin được đáp lại tình yêu (xin được đáp lại tình yêu). 

   Sông nào chẳng đủ miền xuôi. Con người có thủa nằm nôi. Thời gian đưa chiếc lá bay qua rồi. Đời vương vương như áng mây bên trời. Tim con bồi hồi xao xuyến mãi thôi. 

   Ân tình Chúa đủ chẳng vơi. Con nào thấu lòng trời cao. Tình yêu thương vẫn thiết tha tuôn trào. Tình dâng cao trong ngất ngây tâm hồn. Gieo vui một niềm cảm mến vô bờ. 
 
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬ ஜ ۩  ۩ ஜ ▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
Tưởng nhớ Cha Antôn Vũ Như Huỳnh
▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬ ஜ ۩  ۩ ஜ ▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬
 
Tưởng nhớ và tri ân
Cố Linh mục Antôn Vũ Như Huỳnh

(1990 - 2025)

▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬ ஜ ۩  ۩ ஜ ▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬

Tưởng nhớ CHA ANTÔN VŨ NHƯ HUỲNH

▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬ ஜ ۩  ۩ ஜ ▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬

TƯỞNG NHỚ CỐ LM. ANTÔN VŨ NHƯ HUỲNH

(March 12, 1990/March 12, 2025)

Kính Thưa Quý Thầy Cô cùng toàn thể cựu học sinh Sao Mai trên khắp các nẻo đường thế giới,
 
   “Uống nước nhớ nguồn” là đạo lý làm người được đúc kết từ bao đời nay. Đối với học sinh chúng ta, phấn đấu trở thành con ngoan, trò giỏi là cách đền ơn thiết thực nhất với công lao của Cha Mẹ, Thầy Cô và xã hội.
 
   Thấm thoát đã 35 năm trôi qua (1990-2025) kể từ ngày Cha Cố Antôn Vũ Như Huỳnh được Chúa thương gọi về. Trong tâm tình thương tiếc, quý mến, chúng ta bày tỏ lòng tri ân đến Cha Cố Antôn Vũ Như Huỳnh, Hiệu Trưởng trường Trung Tiểu học Sao Mai Đà Nẵng - Việt Nam từ 1965 đến 1975 .
 
   Chúng ta cùng nhớ về hình ảnh người Cha kính yêu, người Cha đã cho chúng ta trọn niềm vui của thời thanh xuân, của tuổi học trò dưới mái trường thân thương Sao Mai Đà Nẵng. Ở đây, chúng ta đã được Cha cùng quý Thầy Cô hướng dẫn, dạy bảo và luôn đồng hành trên con đường học vấn, để chúng ta có thể tự tin bước vào những cuộc hành trình mới.

   Biến cố lịch sử thăng trầm của đất nước khiến chúng ta phải chia tay nhau mỗi người một hướng theo dòng đời trôi. Sau bao nhiêu năm thất lạc, chúng ta đã có Duyên may được gặp lại nhau trên trang  Góc Nhỏ Sân Trường  yêu thương này để nối kết lại tình Thầy Trò, nghĩa Bạn bè đã một thời bên nhau...


   Và hôm nay,chúng ta cùng hướng lòng về người Cha kính yêu - Cố LM. Antôn Vũ Như Huỳnh nhân ngày Giỗ lần thứ 33.

   Tri Ân - Tiếc Thương và Tưởng Nhớ đến Ngài, chúng con tha thiết nguyện xin Thiên Chúa trả công bội hậu cho Linh Hồn Cha Cố Antôn qua những công lao sâu nặng Ngài đã dành cho chúng con là đoàn con học sinh của Ngài.

   Chúng con tin tưởng rằng Chúa Nhân Lành đoái thương nhậm lời nguyện cầu của chúng con, đón nhận Linh Hồn vị Cha Cố đáng kính Antôn vào hưởng hạnh phúc Nước Trời.
 
 
 
 3 Photos phía trên by anh Nguyễn-Ngọc Quang
 
 
 
 
Anh Nguyễn-Ngọc Quang đứng cạnh người chị mặc áo dài xanh
 
 
 
 
 

   Chúa là tất cả đời con. Con là tất cả của Chúa. Vì yêu con Chúa tác sinh muôn loài. Vì yêu con tay Chúa thương an bài. Cho con một đời vui sống thiết tha.

   Chúa là tất cả đời con. Con là tất cả của Chúa. Vì yêu con Chúa chết treo khổ hình. Vì yêu con nên đã quên thân mình. Cho con được làm con Chúa suốt đời. 

   Chúa (Chúa) chính là gia nghiệp đời con (gia nghiệp đời con). Con xin được đáp lại tình yêu (xin được đáp lại tình yêu). 

    Sông nào chẳng đủ miền xuôi. Con người có thủa nằm nôi. Thời gian đưa chiếc lá bay qua rồi. Đời vương vương như áng mây bên trời. Tim con bồi hồi xao xuyến mãi thôi. 

   Ân tình Chúa đủ chẳng vơi. Con nào thấu lòng trời cao. Tình yêu thương vẫn thiết tha tuôn trào. Tình dâng cao trong ngất ngây tâm hồn. Gieo vui một niềm cảm mến vô bờ.

✬▬▬▬▬ஜ۩ ۩ஜ▬▬▬▬✬

Tưởng nhớ và tri ân cố Linh Mục

Antôn Vũ Như Huỳnh

(1990 - 2025)

   Một Thánh lễ Misa cầu nguyện cho ngày giỗ Cha Cố Antôn Vũ Như Huỳnh - một vị Cha già đã từng là một thời lèo lái con thuyền Sao Mai của những cơn sóng gió. Một Thánh lễ đơn sơ nhưng đã chứa đựng thật nhiều tình thiêng liêng cao cả... đốí với những "người con Sao Mai hôm nay" tại quê nhà... chúng tôi vẫn nhận thấy đầy đủ mọi thành phần của ngôi nhà mẹ Sao Mai của ngày ấy và hôm nay... Thánh lễ diễn ra không tiếng chuông nhà thờ báo hiệu, một buổi lễ diễn ra trong sự im lặng và tưởng nhớ, không chỉ với những "người con của nhà mẹ" mà còn có cả những "cô dâu, chú rễ của Sao Mai ngày hôm nay" 

   Một sự cảm xúc và thiêng liêng trân trọng - duy chỉ trong một căn phòng nhỏ chưa trọn vẹn mười mấy mét vuông thực tế, nhưng trong đó đã chứa đựng cả một sự huyền bí lớn lao về cõi tâm linh và sự trung thành của khoảng hai mươi mấy người con Sao Mai đã vinh dự đại diện cho cả một ngôi trường mấy ngàn cựu học sinh của ngày ấy... 

Không cao sang, không quyền quý
Không là trong ngôi thánh đường cao sang và lộng lẫy. 
Không là nơi đài các khuê văn, cũng không là nơi chốn lầu hoa danh vọng...

Mà chỉ là một căn phòng nhỏ trong căn nhà hưu dưỡng của giáo xứ Thái lạc, Long Thành... 

Lời kinh trầm lắng mở đầu cho Thánh lễ Misa... 

Giây phút "sám hối" - mở đầu cho Thánh lễ

   Cũng với đầy đủ mọi nghi thức của một thánh lễ Misa bình thường theo truyền thống tôn giáo, cũng với một chí hướng và đồng tâm hiệp lực từ một cõi vô hình để cùng nhau đưa đến một triết lý vĩnh hằng của "một đời người" mà ngày hôm nay Thượng Thiên đã "gọi về" - bỏ lại trần gian một đôi chút vướng bận về một sự tưởng nhớ... duy không có những dòng lệ rơi, không có những tiếng than khóc "Cha ơi...", không có những sầu thương đau đớn, nhưng hầu như "tất cả những người con" hiện diện hôm nay trong ngày 18/03/2012 này đều cùng nhau cất lên cho chính mình từ một cõi hư không nào đó để trong suốt thánh lễ giỗ tưởng niệm... ai ai cũng "cầu xin Chúa mau sớm dẫn đưa linh hồn Cha Cố Anthony cũng như linh hồn Cha Cố Giuse được hưởng phúc Nhan Thánh"

   Ngày hôm nay - tuy chỉ là tại "nhà hưu dưỡng của Giáo xứ Thái Lạc - Long Thành" tuy không là "tiếng chuông thánh thót của một ngôi đại giáo đường báo hiệu giờ kinh nguyện cầu... tuy không là những hồi chuông báo hiệu trong giây phút Thánh Thể... tuy không là những âm vang của một Ca đoàn đại quy mô trong một thánh lễ tưởng niệm lớn lao nào.... nhưng trong cái không gian tĩnh mịch này, chỉ trong cái ngày 18/03/2012 vào lúc 10.00h... đã cất lên chỉ vài câu kinh nguyện sau một cử chỉ "làm dấu thánh giá" - chúng tôi nghĩ rằng: tại phương trời xa xôi nào đó bên tận trời Âu Philadelphia, Pennsylvania ... linh hồn Cha Cố Anthony cũng như tại nơi an nghỉ vĩnh hằng Đại Chủng viện Giuse Xuân Lộc linh hồn Cha Cố Giuse "chắc cũng đã mỉm cười tại nơi cung vàng chín suối... 

   Ngày xưa là "một người thầy" - hôm nay "là một vị linh mục già đã về hưu" - Cha Đỗ Văn Nguyên - có lẽ cũng đã mãn nguyện cho chính mình một sự hài lòng, cũng như "mấy chục con người trần thế hôm nay" đại diện cho mấy ngàn con người để rồi cùng nhau cất lên lời kinh thắm thiết, những lời ca như đã bay bổng để mong cầu xin nơi chốn thiên quốc một Hồng ân trong cõi tâm linh sống của những con người mà chính vào giờ phút thiêng liêng này trở thành một triết lý sống - một triết lý sống chứa đựng rất đầy đủ ý nghĩa của một cõi đời với những con người hôm nay đang còn trên con thuyền Sao Mai tại trần gian này... 

   Chúng tôi còn nhớ - ngày 12/03/2012 tại Giáo xứ Ngọc Lâm với những nghi thức "còn vang mãi những lời kinh..." thì hôm nay - ngày 18/03 tại một nơi chốn "nhà hưu dưỡng Thái lạc, Long Thành" một thánh lễ Misa duy chỉ đơn sơ và đạm bạc.... hoặc một nơi nào đó bên trời Âu cũng đã "tưởng niệm về cho vị Cha già của ngày xưa..... tất cả đều cũng chỉ là một hướng đi, tôi còn nhớ một đoạn Kinh Thánh nào đó mà ngày xưa Thánh Phaolo viết trong thư gửi cho cộng đoàn tín hữu Corhinto: Anh em hãy yêu thương nhau như Cha trên Trời đã yêu thương anh em, anh em hãy luôn luôn chú tâm vào sự thờ phượng duy chỉ có một Thiên Chúa là Cha chung của chúng ta.....

   Dẫu cho cuộc đời chỉ là ngắn ngủi, là kiếp phù du, là một cơn gió thoảng, là những con người không phải là có đạo, và không chỉ là những con người SaoMai của "ngày ấy", nhưng chúng tôi cũng luôn luôn có những sự trân trọng và kính phục về cho những "cô dâu và chú rễ Sao Mai" của ngày hôm nay... tuy chỉ là trong một căn phòng nhỏ bé, không tiếng chuông báo lễ, không lộng lẫy đèn hoa, không tiếng nhạc thánh thót của một ca đoàn - nhưng hầu như với những con người hiện diện hôm nay cùng với "vị Cựu Tổng Giám Thị" của ngày nào... có lẽ cũng đã thoả nguyện rất lớn và chứa đựng được nỗi vui mừng vì "đã sống đúng với "đạo làm con" con tinh thần hiếu đễ của nhân bản một con người...

Bài đọc 1 - với "con chiên Bùi Mai"

Bài đọc 2 - với "con chiên Phạm Thanh Long"

Thánh lễ cũng có những lời giảng của "vị Chủ tế"...


   Trong bài giảng Cha Đỗ Văn Nguyên hầu như không còn nhắc đến cái triết lý "sắc có như không..." nữa, mà trong bài giảng tuy ngắn ngủi, nhưng chứa đựng rất nhiều những thâm tình hiếu để của những con người hôm nay... Cha đã nêu cao tinh thần truyền thống Uống nước nhớ nguồn, tinh thần Sao Mai bất khuất của những Cựu học trò, và tinh thần rực lửa bất diệt của những con người Sao Mai của hôm nay.... tất cả cũng chỉ là một sự hiếu để của một đời người đang thực hiện một triết lý sống: Cuộc đời sắc có như không, phải chăng chỉ một tấm lòng mà thôi...

Giây phút "Hiệp nhất Phép Thánh Thể" 

   Từ những điểm nhấn ấy, duy ngày hôm nay 18/03 tại Thái Lạc - Long Thành Đồng Nai, cũng như ngày 12/03 vừa qua tại Giáo xứ Ngọc Lâm, hoặc đã một ngày nào đó phía bên kia bờ đại đương.... cũng đã có những giây phút như thế, một trong những buổi lễ tưởng niệm như thế... nhưng chúng tôi thiết nghĩ "tất cả cũng chỉ là một mà thôi" trong sự thực hiện tinh thần "hiếu đễ của con người" như lời vị Cựu Tổng Giám thị đã nhấn mạnh trong những buổi họp mặt và chuyện trò thân mật ngày nào... thì hôm nay, trong cái căn phòng nhỏ bé này, trong giây phút tưởng nhớ thiêng liêng và huyền bí này... cái đạo làm người của những người con Sao Mai cũng đã một lòng nhớ về cho những người Cha già như thế.... 

Lời cảm tạ của đại diện học sinh Sao Mai với "Thầy Tổng"

   Không chỉ là những miếng ăn ngon, không chỉ là vài ba mâm cổ đầy, không chỉ là những chiếc bánh sake lạ mắt và ngon miệng... mà giờ phút họp mặt có tính mini này cùng với những câu chuyện trò, những kỷ niệm được khơi dậy lại, những ký ức ngày xưa.... hầu như cũng đã nói lên được mối thâm tình hiếu để và tâm giao của những con người của nhà mẹ này vậy... 

   Trên con đường về lại Sàigòn, cũng những có những người con phải quay về xứ núi mây ngàn Phương Lâm... chúng tôi rất bùi ngùi và thật sự xúc động vì chính mình đã làm tròn bổn phận hiếu để của những người con Sao Mai, duy cánh biển Vũng tàu chiều hôm ấy có gió thôi rất nhiều, có những đợt sóng vỗ xô bờ, duy đứng trên một tháp cao bên cạnh ngọn núi Tao Phùng với hình ảnh Chúa Giêsu đang dang tay đón nhận và sẵn sàng ban phép lành cho tất cả những người con như chúng tôi, cũng như trên đoạn đường dọc theo bờ biển bao la và còn mãi lê thê ấy... chúng tôi cũng như vị Cựu Tổng Giám Thị của ngày xưa, ai nấy cũng đã mãn nguyện và mỉm cười vì đã làm tròn cho chính mình hiện diện (cũng ngư những người vắng mặt) đầy đủ một bổn phận trách nhiệm thiêng liêng và cao cả: sự hiếu để của một con người

   Thành phố giờ này đã lên đèn, màn đêm đã buông phủ, không phải những ánh đèn xanh đỏ tím vàng hoa lệ của một thành phố vật chất xa hoa kia đã điểm... mà chúng tôi có thể mãn nguyện và mỉm cười: có lẽ chính trong tâm linh của những người con Sao Mai hôm nay... vẫn còn có hàng triệu hàng triệu ánh đèn đủ sắc màu đang rực cháy, và còn sáng sáng mãi trong một tinh thần Sao Mai hiếu để và thanh cao ấy vậy... 

    Nguyễn Ngọc Hải

Ghi nhận từ buổi lể ngày 18/03 tại Thái Lạc...

●▬▬▬▬▬๑۩      GNST       ۩๑▬▬▬▬▬●

GNST chân thành cảm ơn anh Nguyễn Ngọc Hải.

 

GNST chân thành cảm ơn chị Hồng Vân

 

▬▬▬▬※ Gia đình GNST ※ ▬▬▬▬

▬▬▬▬Peace & Love always▬▬▬▬

✬▬▬▬▬ஜ ۩ ۩ ஜ▬▬▬▬

 
 

 

 

Theo dõi RSS này